BƯỚM TRẮNG - Trang 188

“Trong số bạn bè có cả Bull Horker nữa chứ?”.
“Gã có nhà ở thành phố Redon cho nàng về ở nhờ trong lúc có thai, bấy
nhiêu thôi”.
“Gã là cha đứa bé?”.
“Chỉ có trời biết chuyên đó, ông Rawlins ?”.
“Ở nhà không vậy lấy gì ăn?”.
“Vay mượn Dull gã không phải là người cho vay. Nàng phải lo trả ba ngàn
đô”.
“Lấy đâu ra?”.
“Tôi không rõ, nghe kể, có người lo cho nàng”.
“Một người da trắng”.
“Không nghe nói, như thế này..” Sylvia không nói nữa, quay qua nhìn chổ
khác.
Sylvia kể tiếp “Nàng nó là, không chịu tên nào đó nhưng cả hai phải lo trả
nợ”.
Tôi với nàng để yên chuyện đó, chờ đến lúc nàng bỏ đi.
“Sylvia, sao em đi tìm tôi?”, tôi nói.
“Ông tìm tôi thì có chỉ có mình ông?”.
“Em đích thân gọi điện cha mẹ nàng được mà?”.
“Tôi không thể nói chuyện nay với một người da trắng”, nàng nói.
“Tôi nghe mãi chuyện này, phân nưa dân da đen gặp dân da trắng ở đằng xa
cả cây số đã lo tránh mắt trước. Chuyện dân da trắng không tin tưởng lẫn
nhay nới tôi chẵng có gì lạ, tôi còn không tin, vậy sao bọn chúng phải tin
nhau?”.
Tôi đứng nhìn theo Sylvia băng qua đưồng đi men theo dãy phố. Đến đầu
đưồng nàng bước lên chiếc Ford mới toanh, ngồi ở băng trước. Tôi đoán ra
anh chàng nào cầm lái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.