BƯỚM TRẮNG - Trang 190

Jesus đi học về ba giờ rưỡi chiều, tôi chơi với nó cho tới sáu giờ. Bữa ăn
tối có món thịt heo lát, khoai tây nhừ chiên hành, măng tây. Món tráng
miệng dành cho tôi và Jesus là cây kẹo. Tôi nhờ nó rửa bát dĩa.
Đúng tám giờ điện thoại reo.
“Alô”
“Thưa ông Rawlins. Vợ tôi cho hay ông đã tìm thấy được đứa cháu”.
“Nghe vậy thôi, thưa ông, tôi còn chưa rõ. Con bé kia đang giữ tấm hình
ảnh cô con gái ông và đứa cháu”.
“Tên con bé đó là gì, nó còn đòi hỏi gì hơn, Robin”.
“Là bạn của Robin, tên cô nàng là Sylvia”.
“Sylvia gì?”.
“Dù ông có tìm trong danh bạ điện thoại cũng không thấy đâu, ông
Garnett”.
“Bride, Sylvia Bride”, tôi nói.
“Ồ tôi chưa hề nghe cái tên này. Ông cho hay con bé đòi tới hai ngàn
đôla?”.
“Cô nàng ra giá vậy”.
“Một cái giá cao mà chúng tôi chưa thấy gì làm bằng chứng?”.
“Ông nghe đây, ông sẽ gọi lại cho cô nàng kia hẹn địa điểm giao hàng. Coi
xong nếu đúng là cháu gái ông chừng đó ông trả giá. Ông chưa vội mang
tiền theo, giao cho luật sư giữ. Nếu ông đồng ý tôi gọi nàng ngay, hẹn bốn
giờ chiều tại địa điểm trước nhà sách thành phố. OK?”.
“Tôi có nghe nói cuốn nhật ký?”.
“Dạ. Con gái ông kể lại nhiều chuyện về đứa cháu Feather. Cô nàng Sylvia
nói nhờ cuốn nhật ký để lại mới biết ai là cháu ông”. Tôi lặng thin một hồi.
“Sao hả?”.
“Tôi chưa thể nói ra ngay vì rất có thể đứa con gái ông là nạn nhân của
cùng một tên cuồng sát?”.
“Cho tới giờ này con tôi đã chết, chưa tìm ra thủ phạm”.
“Ở quanh xóm tôi đổ xô nhau đi tìm, có mấy người nhìn thấy dấu vết nám
trên người con bé”.
“Với tôi điều đó không ăn thua gì, ông Rawlins, tất cả đã được dàn dựng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.