BUỒN LÀM SAO BUÔNG - Trang 54

Tôi không có ý phán xét bất kỳ ai, hoặc cười cợt cho lựa chọn “trang sức”
mà mỗi người chúng ta đang mang trên tay, trên cổ, hoặc thậm chí, trên tim!

Chỉ là, tôi nghĩ chẳng ra, nếu lựa chọn cuối cùng vẫn là nhan sắc, thì ngay
từ đầu, hà cớ gì chúng ta phải đi một con đường vòng qua quá nhiều chia
sẻ, lắng nghe... để cố thấu hiểu về tâm hồn đối diện? Nhịp đập khẽ khàng
nơi góc khuất trái tim người này cũng đâu bằng một nụ cười tỏa nắng của
nhan sắc người kia?

Hay là vì để góp phần dạy cho chúng ta hiểu được bài học thực tiễn của câu
“Tốt gỗ hơn tốt nước sơn”, “Cái nết đánh chết cái đẹp” chỉ là thứ lý thuyết
xám xịt trên trang giấy.

Đại khái thế!

Ai rồi cũng phải đi

Ta thương người bất kể chuyện mình chỉ toàn là lầm lỡ.

Ta chỉ cần một người ở lại

Giữa trăm ngàn cuộc buông tay và lướt qua nhau mỗi ngày

Ta chỉ cần một lần khờ dại

Tin rằng sau giấc ngủ dài, nụ hôn của người sẽ gọi dậy được ban mai.

Chẳng cần biết đúng sai, khi ta ôm người từ phía sau ngần ngại bảo: Đừng

đi!

Là khi tất cả thiết tha trong ta đặt cược hết cho một lần quỵ lụy

Dẫu biết tình yêu phải đánh đổi bằng một lời năn nỉ

thì đâu còn xứng đáng để níu kéo làm chi?

Những phù phiếm cuộc đời ngoài kia, người có thể tạm quên đi?

Để cùng ta tựa vai nghe tim mình thêm một lần này nữa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.