BUỒN LÀM SAO BUÔNG - Trang 72

Hay chỉ là những người dưng ngần ngại băng qua nhau trên đường đời chen
nghịt. Rồi điềm nhiên ném thẳng xuống mặt đường một nhịp đập xốn xang
nơi ngực trái đang thoi thóp chờ thành hình?

Hơn một lần tự vấn chính mình, có bao giờ hối hận vì yêu một người đến
lạc cả bản thân? Kết quả dẫu có tròn đầy hay hụt hẫng, vẫn cảm ơn thứ tình
cảm đã từng xem là-duy-nhất ấy, đã từng-đến-rồi-đi một lần ấy, đã-từng-có
trong cuộc đời hữu hạn vốn nhiều điều chưa-từng-có này.

Thế là đủ rồi, ta chẳng cầu cạnh gì. Ở lại hay chia ly, chẳng còn khác biệt
lắm. Đã ngọt đắng, đã khóc cười, đã tận cùng đau khổ, đã tột đỉnh hân hoan.
Đã đủ để nhìn người quay lưng, mà lòng vẫn cảm thấy vô chừng là viên
mãn. Đến cả nước mắt rơi xuống, cũng không hề có mảy may chút tổn
thương. Là nước mắt chúc phúc cho những ngày sau của người, sẽ được ai
đó thương lụy đến thiết tha, như người từng là duy nhất trong niềm thương
của ta.

Thật ra chúng ta đều chỉ có một mình

Thứ tình yêu duy nhất và lớn nhất lại là yêu chính bản thân mình.
Thật ra ai trong chúng ta,dù là đàn ông hay đàn bà, đều ít nhất một lần
tưởng rằng mình là người đặc biệt nhất trong mắt đối phương.

Thứ ảo tưởng đó, chẳng thể trách ai, bởi lẽ tình yêu vốn dĩ đầy những ngộ
nhận cảm xúc lừa mị nhất trên đời. Love is one big illusion mà,lúc nào
chẳng thế.

Anh đã từng tưởng mình yêu em, từng nghĩ vòng tay này, ánh mắt này và
bờ môi này là thứ còn khuyết duy nhất để định nghĩa “yêu thương” của
mình được trọn vẹn. Gặp em, biết em và quen em, anh ngỡ hóa ra đã đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.