BÚT KÝ ĐƯỜNG TAM TẠNG - Trang 206

- 206 -

Đại Đường Tây Vực Ký

khứ đi kinh hành và ngồi thiền.

Phía tây nơi ba vị Phật kinh hành chẳng xa mấy, có một Bảo Tháp.

Đây là nơi sanh trưởng của hai trăm ức Tỳ Kheo Lâu Đà Tần. Ngày xưa

nơi thành nầy có một vị Trưởng Giả giàu có cự phú, nhưng chưa có

người thừa kế. Cho nên đem hai trăm ức tiền vàng làm phước cầu con.

Vì thế đứa con có tên là Cậu bé nghe hai trăm ngàn ức tiền vàng, liền đến

chỗ chưa từng đặt chân đến. Với một bàn chân dài có cái lông chân hơn

một thước, phát ra ánh sáng vi diệu màu hoàng kim. Cậu bé rất là xinh

tươi đẹp đẽ, nhà ở tận trên núi Tuyết Sơn, được bảo đến ở bên nhà, để

chế tạo thuốc nhưng không ai học được.

Người giàu có như thế, đức Thế Tôn biết rằng sẽ có một thiện căn

phát triển cho nên mới bảo ngài Mục Kiền Liên đến để hóa độ. Ngài đến

trước cửa nhà ông Trưởng giả chưa thông báo cho Trưởng giả và gia

đình biết. Sáng đó ông đang hướng về hướng đông để lễ bái, lúc đó Tôn

Giả dùng thần thông lực từ mặt trời mà hạ xuống phía trước. Trưởng

giả nghi rằng đó là ông thần mặt trời do vậy cúng thí hương hoa đồ ăn

rồi về. Đồ ăn và hương hoa nầy xông đến thành Vương Xá. Lúc ấy Vua

Tần Bà Sa La nghe mùi hương khác lạ nên mới ra lệnh tìm xem, bèn đến

Tinh Xá Trúc Lâm để gặp Ngài Mục Kiền Liên và Ngài lại mới từ nhà

của Trưởng Giả trở về, do vậy biết con ông Trưởng Giả có một điều rất

kỳ dị cho nên mới triệu vào. Trưởng Giả thừa mệnh Vua và vui vẻ chèo

thuyền đánh trống vượt sóng gió lớn rất nguy hiểm, rồi lên xe cỡi voi

đến. Người xem đông đảo chen lấn đạp lên nhau, như thế từ nhà ông

cho đến Vương Xá Thành, họ dẫm lên đè bẹp cây cỏ. Thuyền rồng phía

trước hướng dẫn đến Vương Xá thành, trước đảnh lễ đức Thế Tôn, đoạn

Thế Tôn bảo rằng:

- Vua Tần Bà Sa La ra lệnh mời ông đến muốn xem lông chân của

ông. Vua muốn xem cho nên ông ngồi kiết già và đưa chân về phía Vua.

Theo quốc pháp thì chết, nên Trưởng giả xin sám hối trước rồi vào bên

trong. Vua muốn thấy cái lông chân bèn bảo ngồi kiết già. Vua rất vui vẻ

khi thấy được điều đặt biệt trân quý nầy rồi cho trở về nơi Phật.

Lúc ấy Như Lai đã nói về pháp sám hối. Nghe xong tỉnh ngộ liền

xin xuất gia. Ông rất siêng năng tu tập muốn cầu chứng thánh quả, đi

kinh hành không ngừng nghỉ nên chân ra máu. Đức Thế Tôn kêu lại bảo

rằng:

- Nầy gã thiện nam! Lúc còn tại gia ngươi biết đàn phải không?
Đáp rằng:
- Dạ biết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.