BÚT KÝ NGƯỜI ĐI SĂN - Trang 254

- Buông anh ta ra, buông ra, rõ hay lôi thôi... - Morgats nói với vẻ bực
tức. - Để anh ta ngồi xuống ghế đi, anh cũng thấy là anh ấy mệt rồi đấy. ..
Anh thật là ngớ ngẩn, người anh em ạ, đúng là ngớ ngẩn! Sao cứ dính lấy

người ta như cái là chổi tắm ấy!(

[123]

)

- Nào, để anh ấy ngồi đi, còn tôi sẽ uống mừng sức khỏe anh ấy. -
Ôbanđui nói và tới gần quầy bán rượu - Anh chịu tiền, anh bạn nhé. -
Ôbanđui nói thêm với viên chủ thầu.
Gã chủ thầu gật đầu, ngồi xuống ghế dài, lấy chiếc khăn tay đệm trong
mũ ra và bắt đầu lau mặt; còn Ôbanđui nốc hết cốc rượu với vẻ thèm
thuồng, vội vã, và theo thói quen của những người nghiện nặng, y khà một
tiếng, vẻ mặt trở nên lo ngại, buồn rầu.
- Hát khá lắm, người anh em ạ, khá lắm - Nikôlai Ivanưts nói với vẻ âu
yếm - Bây giờ đến lượt cậu, Iasa ạ: cẩn thận đấy, đừng e sợ. Chúng tôi sẽ
xét xem ai hơn, chúng tôi sẽ xét... Còn anh chủ thầu hát hay đấy, thực quả là
hay.
- Rư-ứt hay! - Vợ Nikôlai Ivanưts nói và mỉm cười nhìn Iakôp.
- Ha, khớ lắm! - Người ngồi gần tôi khe khẽ phụ họa theo.

- A, tên Zavôrôten Pôlêkha (

[124]

) - Ôbanđui bỗng gào toáng lên, đến

gần người mặc áo rách vai, thọc ngón tay vào chỗ áo rách, rồi nhảy cỡn lên

và cất tiếng cười hô hố - Pôlêkha - Pôlêkha! Ha, bađê paniai (

[125]

),

Zavôrôten! Đến đây làm gì, gã Zavôrôten kia! - Y gào lên qua tiếng cười.
Người nông dân đáng thương bối rối, thậm chí toan đứng lên và bỏ đi cho
mau, nhưng cái giọng sang sảng như tiếng chuông đồng của Điki-Barin
bỗng vang lên":
- Mi là giống vật gì mà không để cho ai được yên thân như vậy! - ông ta
nghiến răng, thốt lên.
- Tôi có làm gì đâu - Ôbanđui lắp bắp - Tôi có làm gì đâu... đùa tí thôi.
- Thôi được, thế thì im mồm! - Điki-Barin nói - Iakôp, bắt đầu đi.
Iakôp đưa tay lên sờ cuống họng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.