BÚT KÝ NGƯỜI ĐI SĂN - Trang 255

- Ông anh ạ, ờ... làm sao... hừm...Thực tình là tôi không biết...ờ. . .
- Đủ rồi, đừng rụt rè. Phải biết xấu hổ chứ! Sao cứ loanh quanh thế? Hãy
hát đúng như lệnh Chúa phán truyền cho anh.
Và Điki-Barin cúi nhìn xuống, chờ đợi.
Iakôp im lặng một lát, đưa mắt nhìn quanh và đưa một tay lên che mặt.
Mọi con mắt tự dưng đều đổ dồn vào Iakôp; đặc biệt là trên mặt người chủ
thầu, vẻ tự tin quen thuộc và vẻ hân hoan vì thành công vẫn không che lấp
được vẻ lo ngại vô tình để lộ ra. Anh ta tựa lưng vào tường, lại đệm hai tay
xuống dưới đùi, nhưng không đu đưa hai chân nữa.
Khi Iakôp bỏ tay che mặt ra thì thấy mặt anh tái nhợt như mặt xác chết!
Cặp mắt anh để lọt ra những ánh long lanh dưới hàng mi khép lại. Anh thở
một hơi dài và cất tiếng hát... âm thanh đầu tiên do giọng hát của anh phát
ra nghe yếu ớt và không đều, dường như không phải từ lồng ngực anh thoát
ra, mà từ một nơi xa xăm nào vọng tới, ngẫu nhiên bay lọt vào phòng. Cái
âm thanh ngân vang, rung động ấy có tác động kỳ lạ đến tất cả chúng tôi.
Chúng tôi nhìn nhau, còn vợ Nikôlai Ivanưts thì vươn thẳng người lên. Tiếp
sau âm thanh ấy, đến một âm thanh rắn rỏi hơn và ngân dài hơn, nhưng rõ
ràng vẫn còn rung động như sợi dây đàn đột nhiên bật ra tiếng dưới một
ngón tay mạnh mẽ và đang dao động lần cuối cùng, đồng thời lịm đi nhanh
chóng. Rồi đến âm thanh thứ ba, và bài ca sầu muộn dần dần trở nên sôi nổi
và tràn rộng ra như dòng nước. "Trên đồng ruộng đâu phải chỉ có một dải
đường mòn" - anh ta hát, và tất cả chúng tôi đều cảm thấy vừa vui sướng
vừa rờn rợn. Thú thực là không mấy khi tôi được nghe một giọng hát như
vậy; nó hơi có vẻ mệt mỏi đồng thời nghe như tiếng chuông rè. Thậm chí
lúc đầu nó đượm vẻ ốm yếu. Nhưng nó vẫn chứa đựng cả niềm say mê sâu
sắc, thực sự, cả tuổi trẻ, cả sức mạnh, cả sự ngọt ngào, cả nỗi đau xót vừa
vô tư lự và hấp dẫn, vừa buồn rầu... Tâm hồn Nga chân thực, nồng cháy lên
tiếng và thở đều đều trong giọng hát đó, làm xao xuyến lòng người, rung
động những sợi dây tâm tình của trái tim Nga. Bài ca lớn mãi lên, tràn rộng
ra. Iakôp rõ ràng là đã say mê: anh không còn rụt rè nữa, anh hiến dâng tất
cả cho hạnh phúc của mình. Giọng anh không run nữa, nó rung lên, nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.