BÚT KÝ NGƯỜI ĐI SĂN - Trang 159

khoảnh rừng thì sẽ có đường. Bỏ con đường đó, và đi về bên phải, cứ bên
phải mà đi, cứ thế mà đi, cứ thế...Thế là sẽ đến Ananhiêvô. Nếu không thì
cũng sẽ đến Xitôpka.
Tôi phải khó khăn lắm mới hiểu nổi ông già.
Ria mép làm vướng môi ông ta, và lưỡi cũng không để cho ông sai khiến
dễ dàng.
- Cụ là người ở đâu?
- Gì?
- Cụ người ở đâu?
- Người làng Ananhiêvô.
- Thế cụ làm gì ở đây?
- Gì kia?
- Cụ làm gì ở đây?
- Tôi canh gác.
- Canh giữ cái gì kia?
- Giữ đậu.
Tôi không thể không phá lên cười.
- Cụ bao nhiêu tuổi rồi?
- Có trời biết.
- Chắc cụ nhìn không rõ đâu nhỉ?
- Gì cơ?
- Cụ nhìn không rõ phải không?
- Kém lắm. Có khi còn chẳng nghe thấy gì nữa kia.
- Vậy thì cụ giữ ruộng thế nào được kia chứ?
- Những ông trên cũng biết thế đấy.
"Những ông trên!" - tôi nghĩ và thương hại nhìn ông già khốn khổ. Ông
già sờ soạng, lấy trong khoang ngực áo ra một mẩu bánh mì khô cứng và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.