CÁ MỰC HẦM MẬT - Trang 216

Vừa dứt lời, quyển sách bìa cứng bay vèo qua trước mặt Đồng Niên.

Gun đưa tay ngăn lại, suýt nữa đã bị ném trúng mặt.

"Để cho cháu tự tìm một người thích hợp, cháu lại đi lừa gạt con gái

nhà người ta, lừa gạt được rồi, lại không kết hôn, vậy muốn làm gì đây hả?"
Ông cụ giận dữ gõ gậy xuống đất, "Đưa quyển sách cho ta!"

Anh nhún vai, cử động cánh tay vừa bị ném trúng, đoán hẳn là không

bị gãy xương... Nhanh chóng khom lưng nhặt sách lên, đưa cho ông.

Đồng Niên ngây ngẩn cả người.

"Đứng lại," Ông cụ gọi anh đang định rời đi, "Đi đâu?"

"Lên lầu họp, ngày mai phải bay đến Quảng Châu, cơm tối để họ tiếp

ông là được rồi." Nói xong, quay lưng về phía phòng khách, phất tay.

"Cháu trở lại cho ta!"

Một câu nói vô nghĩa vang lên, không có hồi đáp.

Người kia đã lên lầu...

Ông cụ đã tức giận đập gậy: "Lại trò chơi! Trò chơi! Từ mười mấy

tuổi cũng chỉ biết đến trò chơi!" Lão nhân gia ho khan hai tiếng, kéo Đồng
Niên ngồi xuống, "Niên Niên à, thật là khổ cho cháu, đứa cháu trai của ta
không có tiền đồ, cũng chỉ biết chơi... Trưởng thành rồi mà, haiz! Không
biết làm những chuyện đứng đắn!"

Rất...tốt nha.

Cô thầm nghĩ, yên lặng một lát, vẫn không nhịn được giải thích thay

anh: "Không có khổ đâu ạ, cháu còn rất thích anh ấy chơi trò chơi." Lão

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.