Nhưng căn bản không khống chế được, dường như vì một câu nói của
anh, lại một lần nữa nhớ về đêm đó -
Ôm cánh tay...
Làn da nóng bỏng...
Sát vào chân...
Còn nữa, môi của mình đã lướt qua xương quai xanh của anh... cằm...
vành tai... mặt... sống mũi...
Đầu óc cô ong ong, siết chặt túi của mình, trong đầu đều là-
"Muốn quà gì?"
"Muốn..."
"Hử? Muốn cái gì?"
"Muốn..."
...
Không biết anh đã xuống xe khi nào, cho đến khi có người gõ vào cửa
xe, rốt cuộc cô mới thức tỉnh, cách cửa kính xe nhìn thấy anh vẫy tay, ra
hiệu bảo cô xuống xe, liền đỏ bừng mặt mở cửa ra.
Không dám ngẩng đầu lên đi theo anh.
Vào thang máy, rồi ra ngoài, mở cửa, thay dép.
Ngồi trên ghế salon ngoài phòng khách, trên đầu gối đặt một quyển
sách dày bìa cứng, ông cụ nhìn thấy họ đi vào, liền tháo kính lão ra, nở nụ
cười: "Niên Niên à, tới đây."