CÁ MỰC HẦM MẬT - Trang 231

nên lảo đảo xuống đến tầng hai, dựa vào tường, vội vàng che mặt.

Trời ạ...

Trời ạ...

Đôi môi vẫn còn tê dại.

Đồng Niên không tự chủ cắn môi mình, muốn kiềm chế cảm giác này,

lại nếm được vị kẹo ngọt.

Thình thịch, cả người nóng ran lên.

Sau đó, Dt định đi lên lầu gọi mọi người xuống ăn cơm, liền nhìn thấy

Đồng Niên đứng ở khúc quanh cầu thang, đang dậm chân che mặt. Ngẩng
đầu lên nhìn thấy cậu ta, tựa như vừa nhìn thấy quỷ, a lên một tiếng, rồi vội
vã chạy xuống tầng một... Dt khó hiểu, đưa mắt nhìn lên tầng ba.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.