CÁ MỰC HẦM MẬT - Trang 237

Anh xoay người, rời khỏi nơi có ánh đèn chiếu xuống, đi vào bóng

đêm.

Sau lưng, một cánh tay nhỏ chợt đưa ra, ôm lấy eo anh: "Giật mình

không?" Giọng của cô như đang cười, có chút vui vẻ, nhưng lúc cô lặng lẽ
chạy tới, thật may là không bị anh phát hiện, "Trở về sớm chút nha."

Anh cúi đầu, giữ lấy bàn tay nhỏ bé của cô, vuốt ve, xem như là câu

trả lời.

"Em sẽ rất... nhớ anh." Cô nói khẽ.

Tác giả có lời muốn nói: một nụ hôn ngậm kẹo, hai là nụ hôn ôm kiểu

công chúa trong xe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.