CÁ MỰC HẦM MẬT - Trang 265

Gun cúi đầu, nhanh chóng ăn sạch hết cơm, đóng hộp lại, ném đến túi

rác góc tường, cả quá trình không quá năm phút, trở về khu quan sát VIP.

Đồng Niên một mình hì hà hì hục, từ lúc bắt đầu tranh tài, tới hiệp 2,

cuối cùng cả đại đội trở lại thu dọn đồ đạc thì nặng nề đóng hộp cơm lại...

No chết mất...

Đội kia thua cuộc, nhóm thứ bảy, là nhóm đứng thứ hai từ dưới lên.

Thành tích liên tiếp hai ngày, khiến mọi người cháy mắt.

Cả đoạn đường trở về, cảm giác trong xe đều rầu rĩ, đến khách sạn

cũng vậy. Anh đặt phòng cho cô, cô không qua đó, cứ ngồi trên ghế salon
trong phòng khách của anh vừa chơi máy tính vừa nghe anh nổi đóa trong
phòng khách, tâm tình cũng trầm xuống, cơm tối trực tiếp gọi cho nhà hàng
khách sạn mang lên, mọi người cố gắng ăn, rồi lại tiếp tục họp.

Liền một lúc đến chín giờ, nghỉ ngơi được một lát, anh đi tới phòng

khách, thấy cô ôm laptop, chân co ro trên ghế ngủ gà ngủ gật. Thoạt nhìn
thì đang nửa tỉnh nửa mê, đầu nghiêng nhẹ, thường xuyên tỉnh lại, nhưng
mắt không thể mở ra được, tự động điều chỉnh tư thế, nghiêng đầu ngủ tiếp.

Anh nhìn cô, cảm thấy hơi có lỗi.

Không biết người bình thường chung sống cùng bạn gái như thế nào,

cuộc sống phải làm việc và nghỉ ngơi như thế, cường độ huấn luyện, thi đấu
cao, căn bản không thể chia sẻ thời gian cùng phụ nữ.

Cho nên, Đồng Niên, em và anh ở bên cạnh nhau để làm gì?

CHo dù là nhận điện thoại, còn tới theo đội thi đấu, đều ăn cơm hộp,

không có giải trí, ngày chủ nhật tốt như vậy lại bỏ qua, không tủi thân ư?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.