CÀ PHÊ ĐỢI MỘT NGƯỜI - Trang 128

thực tình là tôi không tin trên đời này có người ngoài hành tinh cho lắm, thế
nên đầu lại càng thêm váng vất.

“Em tin trên đời có chuyện thế thật không? Hồi trước anh có người hàng
xóm suốt ngày nói xung quanh ông ta lúc nào cũng có đủ thể loại người
ngoài hành tinh đi qua đi lại, thoạt đầu tất nhiên là anh không tin rồi, nhưng
ông ta vẫn cứ nói mãi nói mãi như con chim cúc cu ấy, nào là người hành
tinh Trứng Cuộn trông giống hệt kem trứng cuộn. Mẹ Donald này, người
hành tinh Cứu Hỏa ăn mặc giớng như lính cứu hỏa này, người hành tinh
Dưa Hấu thích tặng quà sinh nhật cho người ta này, hoa mày chóng mặt,
nói cho đầu óc anh cũng biêng biêng luôn? A Thác thở dài, song ánh mắt
lại rất đắc ý: “Nhưng mà cuối cùng anh đã tin rồi?

“Anh thực sự rất lương thiện.” Tai vỗ vai á Thác, mặc dù tôi cũng rất lương
thiện, sẵn lòng nghe anh ta nói nhảm.

Không lâu sau, ông chồng chết tiệt mà thím Kim Đao nhắc tới quay vể,
thấy gương mặt mới là tôi, chú ta có vẻ rất vui, sảng khoái đóng cửa tiệm,
hò hét rủ chúng tôi cùng ăn bữa tối!

“Hôm nay chỉ có cháu với bạn đến thôi à?” A Thác muốn ngăn chồng thím
Kim Đao kéo cửa sắt xuống.

“Cả Thiết Đầu nữa, nhưng Thiết Đầu có chìa khóa sẽ tự mở cửa!” Chú Kim
Đao hờ hững như không.

“Thiết Đầu là ai thế?” Tôi thuận miệng hỏi.

“Còn Thiết Đầu nào nữa Tất nhiên là Thiết Đầu ở quán karaoke Thiếu Lâm
Tự rồi!” Chú Kim Đao cười hì hì, tôi đầu hàng.

Lên tầng hai của tiệm giặt là, không gian bài trí khác hẳn tầng một làm tôi
kinh ngạc hết cỡ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.