CÀ PHÊ ĐỢI MỘT NGƯỜI - Trang 202

“Chậc, đúng là điềm tốt trong năm mới đó nha.” Bách Giai vỗ tay, cười nói:
“Đêm qua tớ cũng rất may mẳn, đoán xem tại sao đến tận sáng tớ mới về.”

“Còn phải đoán nữa à? Tất nhiên là cùng với A Thác ghép tranh đến lúc
trời sáng, sau đó ăn xong bữa sáng mới về rồi.” Tôi lại ngáp thêm cái nữa.

“Cậu, sao cậu biết bọn tớ ghép tranh đến lúc trời sáng. A Thác vừa gọi điện
cho cậu à?” Bách Giai kinh ngạc đến nỗi không khép được miệng.

“Manh mối số một, đại mỹ nhân trời sinh lệ chất như cậu làm sao lại có
quầng thâm quanh mắt được? Ắt phải có nguyên nhân. Manh mối số hai,
cục đá A Thác kia làm sao có thể để cậu ngủ lại phòng anh ta, kể cả cậu
muốn anh ta cũng khônglàm nổi, để tránh khó xử, anh ta tất nhiên phải cố
thức mà chơi ghép hình đến sáng rồi.” Tôi vỗ vỗ mặt, nghĩ ngợi xem có nên
ngủ tiếp đến trưa không.

“Vẫn là cậu hiểu A Thác.” Bách Giai rầu rầu nói, bật máy tính của tôi lên:
“Cậu nên thêm cho A Thác một ít tình tiết trong câu chuyện của cậu, để tớ
có thể theo kịp sự hiểu biết của cậu về A Thác.”

“Ngủ đi, cậu cần một giấc ngủ làm đẹp một trăm phút đấy”. Tôi cười cười,
ngã vật ra giường.

Đêm qua tôi ở văn phòng câu lạc bộ đến bốn giờ hơn mới về, suýt chút nữa
đã cùng Trạch Vu qua đêm ở đó.

Dẫu sao cũng chỉ có một cái túi ngủ, chẳng lẽ lại ôm nhau chui vào. Có lẽ,
tôi nên mua một cái túi ngủ rồi.

“Cậu biết không Bách Giai nằm trên giường, chân chúng tôi đụng vào
nhau.”

“Biết cái gì cơ?” Tôi bật cười khì khì: “Hối hận vì không mua tranh ghép
năm nghìn miếng hả? Chắc không đến nỗi hai người đã giải quyết xong bộ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.