CÀ PHÊ ĐỢI MỘT NGƯỜI - Trang 204

học, cậu trông thấy cả rồi đấy.” Giọng điệu Bách Giai chẳng vui vẻ gì, hoàn
toàn khôngcó chút ý vị khoe khoang nào.

Tôi không tiếp lời.

Vì tôi là người rất giỏi nghe kể chuyện.

Bách Giai nói, những người con trai tiếp cận cậu ấy, hoặc ít hoặc nhiều đều
có chút mến mộ, tuy rằng đây không phải điều xấu xa gì, nhưng đều không
phải là tình bạn đơn thuần, càng khỏi phải nói đến những anh chàng chủ
động đưa thư tình hay mời mọc hẹn hò kia.

Ngày tháng trôi đi, bạn bè thân thiết ở bên Bách Giai toàn là con gái, những
lúc đi chung với con trai đều chỉ là những buổi hẹn hò, hẹn hò rồi lại hẹn
hò không dứt.

Tôi nói, như vậy cũng đâu có gì không tốt, Bách Giai đồng ý, nhưng từ sau
khi đọc mọi thứ về A Thác trong tiểu thuyết của tôi, cậu ấy bắt đầu ngưỡng
mộ những cặp nam nữ có thể ở cạnh nhau như những người bạn, đơn thuần
và không có áp lực.

Hẹn nhau đi xem phim thì tức là đi xem phim, không cần ngại ngùng
ngượng nghịu nghĩ ngợi quá nhiều.

Xem phim là bởi vì phim hay, không cần phải nói một cách khiên cưỡng
chắp vá rằng xem phim gì chẳng quan trọng, quan trọng là người ở bên
cạnh mình, và cảm giác lúc đó; rồi buông thêm một tiếng thở dài mập mờ
khó hiểu.

Lúc xem phim ăn chung một hộp bỏng ngô, chỉ vì một mình ăn không hết,
không có ý gì khác.

Tình bạn vốn không có giới hạn, nếu có cũng chỉ là ranh giới do tự mình
vạch ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.