CÀ PHÊ ĐỢI MỘT NGƯỜI - Trang 232

“Dự bị số hai mươi mốt, hẳn là vẫn còn nhiều hy vọng?”

Tôi thầm ước lượng, lại mở thêm một cửa sổ mới, vào trang web của
trường đại học Đài Bắc. Tôi lấy danh sách của đại học Thanh Hoa đới
chiếu với danh sách thi đỗ bên viện nghiên cứu Công nghệ Thông tin
trường Đài Bắc, phát hiện có mười lăm cái tên trùng lặp.

“Nếu bọn họ đều không giở trò, ngoan ngoãn học trường Đài Bắc, vậy thì
Trạch Vu coi như là dự bị số sáu rồi.” Tôi lẩm bẩm tự nói một mình: “Lại
nếu như có bảy người khác sẽ thi đỗ vào đại học Giao Thông, cũng học
luôn trường Giao Thông, vậy thì Trạch Vu được nhận rồi.

Tuy rằng tôi cố chấp nghĩ như vậy, nhưng có thể tưởng tượng ra tâm trạng
thấp thỏm không yên của anh, vì tối hôm thứ Sáu tôi không gặp cốc cà phê
Kenya cô độc trong quán.

Vì vậy, khi kẻ không phải thi vào viện nghiên cứu là A Thác đến tìm tôi lúc
sắp hết giờ làm, tôi còn mời anh một cốc cà phê Kenya.

“Đây chính là loại cà phê mà Trạch Vu thích uống nhất đấy hả? Ừm, ngon
đấy.” A Thác phung phí của giời ngửa cổ uống cạn một hơi, giơ ngón tay
cái.

“Hy vọng thứ Hai tới đại học Giao Thông thông báo kết quả có thể trông
thấy tên anh ấy.” Tôi u uẩn thở dài, nhìn sang phía cái bàn tròn nhỏ, người
đàn ông trung niên ưa chịu khổ và bà chủ đang nói nói cười cười.

“Còn cả đại học Thành Công và đại học Trung Ương nữa mà.” A Thác vỗ
vai tôi, nhe răng ra cười.

“Những chỗ ấy đều xa em quá.” Tôi lắc đầu, Albus đi qua trước mặt cũng
lắc đầu theo.

“Cũng phải.” A Thác gãi đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.