CÁ THU - Trang 65

mấy tháng gần đây Myeong Hee chỉ gắn bó với mỗi nhân vật Sang Hyeon
này.

“Tới rồi. Chính chỗ cái gốc cây ấy đấy.”

Ngả đầu vào vai Sang Hyeon, Myeong Hee chỉ vào màn hình nói.

Myeong Woo đang ăn thịt xốt cũng quay sang nhìn ti vi. Âm thanh kỳ dị cất
lên như muốn tạo cảm giác gay cấn, người đàn ông với ánh mắt mơ màng
đang ngồi đánh đàn ghi ta. Phía sau anh ta là một hàng những người đàn
ông khác đang chơi nhạc, gương mặt ai nấy đều hiện rõ vẻ căng thẳng. Thủ
pháp quen thuộc này thường được sử dụng để báo hiệu một nguy cơ sắp xảy
ra. Anh tưởng tượng từ phía quần chúng sẽ có một người đàn ông đột ngột
xuất hiện, thét lên: “Mấy tên khốn kia! Hãy nhận sự trừng phạt của ta!” sau
đó nổ súng vào đám người.

Nếu không thì, người đàn ông tóc dài cầm cây ghi ta ban nãy, anh không

biết là ai, nhưng có lẽ là nhân vật chính của bài hát “The Doors”, sẽ phun ra
một ngụm máu rồi gục xuống chết. Về sau mới biết, tuy nhân vật ấy mắc
bệnh nan y song vẫn cố thủ trên màn ảnh đến cùng… đại khái là một câu
chuyện như vậy. Trong đầu anh vô thức nảy ra một ý nghĩ, dù sao thì phim
Mỹ cũng đều vậy cả.

Nhưng, người đàn ông cầm ghi ta với ánh mắt đầy sát khí, bắt đầu nói

bằng giọng phẫn nộ.

Father. (Bố.).

Yes, son. (Sao vậy, con trai?)

I want to kill you! (Tôi muốn giết ông!)

Mother. (Mẹ.)

I want to fuck you! (Tôi muốn phang bà!)

Sắc thái của từ “fuck” quá mạnh, không thể dịch thành từ nào khác ngoài

“phang”, anh ngừng ăn và nhìn màn hình ti vi như người mất hồn. Trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.