CÁ THU - Trang 83

mặc dù đã trang điểm cẩn thận và lúc nào cũng tụm lại thành một nhóm
nhưng anh có biết trông vẫn thê thảm lắm không? Mấy đứa độc thân đi làm
thì khác hẳn, mặt mũi lúc nào cũng sáng ngời. Dù chỉ đeo hơn nhau một đôi
khuyên thôi cũng đã rất khác rồi. Trông sinh động hơn và cũng tao nhã hơn
đấy. Giả dụ lúc nào đó, đến lúc nào đó em muốn kết hôn mà không có
người chăm con hộ thì chắc em cũng sẽ không sinh con đâu. Thật không
muốn tưởng tượng nữa. Tuổi thanh xuân của em mỗi ngày đều sẽ phải dành
cho việc chăm sóc con… Sao anh không nói lời nào? Anh thấy lời nói của
em ích kỷ quá phải không?”

Cô áp mặt vào ngực anh rồi hỏi.

“Không.”

“Cũng chẳng biết làm sao! Em nghĩ bây giờ phụ nữ cần phải ích kỷ hơn,

nghĩ nhiều cho bản thân một chút. Hơn hết, cũng phải thành thật với chính
mình về điều ấy nữa.”

Anh không nói lời nào. Xen vào khoảng im lặng giữa hai người, tiếng

chuông điện thoại vang lên. Ánh mắt cả hai cùng hướng về phía chiếc điện
thoại, nhưng Myeong Woo vẫn nằm thẳng, kéo cô lại gần, hôn lên chiếc cổ
trắng ngần của cô.

— Đây là văn phòng của Kim Myeong Woo. Bây giờ tôi không thể nghe

máy nên xin quý vị để lại địa chỉ cùng số điện thoại, tôi sẽ liên lạc lại ngay.
Nếu tiện, xin hãy cho biết thời gian quý vị gọi tới, xin cảm ơn. Thành thật
xin lỗi.

— A lô, đây là đồn cảnh sát Gangseo. Anh Kim Myeong Woo hiện

không có ở nhà ư? Tôi là hạ sĩ Kang Hyeong Cheol trực ngày hôm nay. Khi
nào về anh hãy gọi số điện thoại XXXX của cục 6XX.

“Có chuyện gì vậy?”

Yeo Kyeong đang ở trong vòng tay Myeong Woo ngẩng lên hỏi anh.

“Không biết.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.