CÁC CẬU BIẾT, CÁC CẬU YÊU TỚ MÀ! - Trang 113

B thoát khỏi địa ngục

“Con không nghĩ là nó quá nhí nhảnh con cá cảnh chứ?” Mẹ Blair hỏi.

Bà xoay một vòng trên cái bục ở gian áo cưới trong hiệu Saks trên Đại lộ
Năm, cái váy cưới bằng satin và đăngten trắng xòe ra quanh chân.

Blair lắc đầu. Hình ảnh mẹ nó trong cái váy cưới trắng bồng bềnh quét

đất làm nó muốn lộn mửa, nhưng ra khỏi đây sớm chừng nào hay chừng ấy.
Nó phải sẵn sàng cho buổi phỏng vấn ở Yale ngày mai. “Trông đẹp rồi,” nó
nói dối.

“Mẹ thấy ngượng khi lại đi mặc đồ trắng,” bà Waldorf hơi đăm chiêu.

“Mẹ đã từng có đám cưới đồ trắng rồi.” Bà quay sang Blair. “Nếu mẹ
nhuộm đi thì sao nhỉ? Chắc sẽ trông đáng yêu với màu be vàng hay hoa
thạch thảo nhạt.”

Blair nhún vai và nhấp nhổm không thoải mái trên cái ghế sôpha đôi giả

cổ. “Con thấy màu trắng đâu có sao.” Nhuộm nhiếc chỉ tổ làm cho mọi thứ
diễn ra lâu hơn.

“Chúng tôi có thể nhuộm mỗi lần may đo,” cô bán hàng gợi ý. “Vậy tôi

cứ làm cho cái này vừa với chị nhé?” Thậm chí cô ta có vẻ bắt đầu mất kiên
nhẫn. Họ đã thử đến bảy cái váy cưới và ba bộ kết hợp váy-áo khoác rồi.
Nếu bà Waldorf muốn bộ váy của mình sẵn sàng chỉ trong vòng hai tuần,
bà ta phải lẹ lẹ cái mông lên.

Mẹ Blair thôi xoay qua xoay lại và xem xét mình một cách thận trọng

qua hệ thống gương bốn phía. “Mẹ nghĩ đây là cái tôn dáng nhất mà mẹ
từng thử,” bà nói. “Con không thấy thế à, Blair?”

Blair gật đầu vẻ hăng hái. “Đúng đấy, mẹ ạ. Nó làm mẹ trông nhỏ nhắn.”

Mẹ nó mỉm cười rạng rỡ.
Cách đi vào trái tim của bất kỳ cô gái nào là bảo họ trông nhỏ nhắn. Các

cô sẵn lòng chết để được nhỏ nhắn.

“Vậy là được rồi,” bà nói, mặt ửng lên vì phấn khởi. “Sửa nó đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.