CÁC CẬU BIẾT, CÁC CẬU YÊU TỚ MÀ! - Trang 114

Cô bán hàng bắt đầu gấp gấu và ghim váy lại, đo các phần và ghi vào

mảnh giấy. Blair nhìn đồng hồ. Đã ba rưỡi rồi. Toàn bộ cái hồi kịch chán
ngắt này chỉ đáng vứt vào sọt rác.

“Con đã tìm thấy thứ con thích để cho phù dâu mặc chưa?” Mẹ cô hỏi

vọng ra.

“Chưa ạ,” Blair đáp, mặc dù nó vẫn chưa tìm kiếm gì. Mẹ nó muốn nó

tìm một bộ váy không phải loại sẵn trên giá mà nó thật sự yêu thích và may
cho tất cả các phù dâu. Blair yêu thích mua sắm, nhưng nó đang trong lúc
khốn khổ để có thể hào hứng với việc sắm sanh loại váy đặc biệt này. Nó
ghét mặc những thứ giống như của người khác. Nhất là nó đã mất cả đời để
mặc một bộ đồng phục chó chết.

“Mẹ thấy một cái tuyệt lắm ở Barneys... Hiệu Chloé, mẹ chắc vậy. Lụa

có chấm màu sô-cô-la, có dây đeo hình sợi mì spaghetti. Dài, cắt chéo vải.
Rất tinh tế. Nó trông sẽ rất lạ lùng với Serena vì con bé ấy có đôi chân thon
và tóc vàng sáng. Mẹ không chắc nhưng hẳn sẽ làm con trông hơi một
chút... tròn trịa.”

Blair nhìn chằm chằm vào hình mẹ nó trong gương. Nó im lặng, đầy

choáng váng. Mẹ nó có ý bảo nó béo? Béo hơn Serena?

Blair đứng dậy và nhặt túi lên. “Con phải về nhà, mẹ ạ,” nó giận dữ nói.

“Con không có thời gian để nói chuyện quần áo nữa đâu. Phòng khi mẹ
quên, con nhắc lại là ngày mai con có buổi phỏng vấn ở trường Yale, mà
với con thì nó quan trọng hơn nhiều.”

Mẹ nó quay ngoắt lại, làm cho người bán hàng đánh rơi cái gối cắm

ghim. “Nói thế mẹ mới nhớ!” Bà hét lên, hiển nhiên là vì sắc thái tổn
thương trong giọng nói của Blair. “Lúc Cyrus nghe nói con định đi tàu lên
New Haven ngày mai, ông ấy đã có một trận rối trí kinh khủng.”

Ái chà.

Bất cứ trận rối trí nào của Cyrus đều hẳn như địa ngục. Blair ngẩng đầu

lên, chuẩn bị cho điều tồi tệ nhất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.