CÁC NGƯỜI KHẮC BIẾT TAY TÔI! - Trang 182

Những lời nói dối nhạy cảm

Tôi không có thời gian, tôi không có thời gian, tôi không có thời gian.

Sáng sớm tôi phải đánh thức Piotrus rồi đưa nó đi học, sau đó vội vội vàng
vàng đi mua vài thứ rồi tức tốc đến tòa soạn, nơi bây giờ hằng ngày tôi phải
có mặt. Tan học thằng bé cháu tôi tự mua vé, một mình lên tàu đi về bằng
xe lửa nội đô. Tối mò Tosia mới về nhà. Có hôm muộn là vì nó đi học
thêm, hôm khác nó cùng mấy cô bạn đi cửa hàng chọn váy áo cho vũ hội
(trung bình mỗi tuần hai lần), ngoài ra ngày nghỉ cuối tuần nó đến với Cựu
Chồng. Con bé khăng khăng tuyên bố rằng nó kiên quyết không để cho
việc học của mình bị gián đoạn. Nó nhất quyết không chịu đi Mỹ, tôi thì
không thể để nó ở nhà một mình trong dịp Giáng sinh.

Tôi chẳng biết những người đàn bà khác (dẫu là có hai, ba, hoặc bốn

con) họ tự xoay xở ra sao. Giờ tôi chẳng biết làm cách nào mà trước đây
mình nuôi lớn được Tosia. Tôi không còn nhớ nữa. Chẳng lẽ tôi đã quá già
rồi hay sao. Agnieszka còn lớn tuổi hơn tôi mà vẫn tự xoay xở được đó
thôi. Grzesiek thậm chí còn nhiều tuổi hơn Agnieszka. Chỉ có điều, trước
khi quyết định có con họ đã ăn chơi hết mình từ lâu rồi. Đúng là những lựa
chọn khôn ngoan.

Tôi viết thư cho Xanh Lơ và thông báo rằng mẹ con tôi sẽ không sang

bên Mỹ được. Tôi nói dối rằng Tosia và tôi sẽ đến chỗ em trai tôi vào dịp lễ
Giáng sinh, vì nó bị gãy chân nên không về được. Tôi nói dối để Adam
khỏi tủi thân vì chuyện Tosia từ chối. Thà để Adam buồn vì em tôi không
may bị gãy chân còn hơn. Dẫu chẳng sung sướng gì khi nói dối như vậy,
nhưng tôi đâu còn cách nào khác. Rất hiếm khi tôi nói dối, gần như là
không bao giờ. Lúc nào tôi cũng tin tưởng người khác, vậy tôi cũng đáng
được thông cảm khi nói dối chút xíu chứ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.