CÁC NGƯỜI KHẮC BIẾT TAY TÔI! - Trang 296

Dù chân đi khập khiễng nhưng thằng bé liên tục sắp xếp, dọn dẹp cái gì

đó. Hôm qua tôi không tài nào tìm thấy xấp giấy trắng vốn đặt dưới nền
nhà chỗ cạnh máy tính. Máy hút bụi đã được sử dụng.

Vài ngày trôi qua khá yên tĩnh. Tôi đã bắt đầu quen với việc chăm sóc

một cậu con trai ở nhà. Dù sao cũng không khác con gái là mấy, con trai chỉ
ăn nhiều hơn chút xíu mà thôi. Bất thình lình tôi được cấp trên giao nhiệm
vụ viết một bài dài đăng trên trang chuyên đề về ông bộ trưởng vừa mất
chức hôm qua, hai ngày trước khi in số mới. Ngay cả các vị bộ trưởng cũng
chống lại tôi! Tôi đã ngờ rằng sẽ nảy sinh nhiều phiền toái nhân vụ này, cho
dù tôi không thân quen một vị bộ trưởng nào cả. Trong tòa soạn cứ như có
kẻ nào đó đã chọc vào tổ kiến lửa. Không phải do thảm họa ông bộ trưởng,
mà tại bài báo xấu số bây giờ đã không còn giá trị. Hơn một nửa bài báo đó
ca ngợi quý phu nhân đầy hấp dẫn của ngài bộ trưởng kia.

Sáng sớm tôi chở Piotrus đến nhà Arek. Tôi hứa sẽ đến đón cháu về

trước ba giờ chiều.

Tuy nhiên, sau đó tôi được biết mình sẽ không có cách nào đi đón thằng

bé đúng giờ, vì ông tổng triệu tập cuộc họp khẩn vào lúc bốn giờ chiều.
Tosia có thể đi đón Piotrus thay tôi, nhưng nó không có ở nhà. Tôi đành gọi
điện cho Arek.

“Bác ơi, chúng cháu sẽ về bằng xe lửa nội đô. Cháu sẽ đi bộ ra ga, không

xa đâu mà. Cháu đi bộ một chút chẳng sao đâu, bác nhé!”

Và đây chính là bước khởi đầu cho những nỗi khổ của tôi. Rõ ràng, việc

đặt quá nhiều niềm tin vào một cậu con trai luôn là sai lầm.

Chúng tôi đã thỏa thuận với nhau, Piotrus sẽ ra ga xe lửa lúc một giờ hai

mươi hoặc một giờ bốn mươi, vì đằng nào hai giờ chiều Arek cũng phải đi
chữa răng. Nghĩa là chậm nhất khoảng hai rưỡi thằng bé phải có mặt ở nhà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.