CÁC VỊ THẦN HY LẠP CỦA PERCY JACKSON - Trang 226

vài phút, bầu trời chỉ còn là một màng nước xám xịt. Sét chớp loè. Sấm
rung chuyển mặt đất. Chưa tới một giờ đồng hồ, toàn bộ vương quốc
Thessaly đã bị cơn lũ nuốt chửng. Deucalion và Pyrrha đóng rương nhu yếu
phẩm, rồi trôi ra khỏi cửa sổ rầm thượng.

Đấy không phải là một chuyến đi dễ chịu gì, bị dồi lên lên dập xuống

những con sóng cao đến mười hai mét tronng khi giông tố hoành hành,
từng tảng xà bần bay vèo vèo qua đầu, và cả thế giới đang chết chìm. Vua
và hoàng hậu ngập nước muối đến mũi có đến cả triệu lần. Nhưng chiếc
rương gỗ giống như chiếc phao cứu mang giữ cho họ không bị chìm nghỉm.

sau chừng như cả một thiên thu, mưa cũng ngừng trút. Mây tản ra và

mặt trời nhú lên. Nước lũ lũ từ từ rút đi, và Deucalion cùng Pyrrha đáp
chiếc rương của mình xuống sườn núi Parnassus.

Đến đây, hẳn vài bạn đang nghĩ: Ê, một người thoát được khỏi một

trận đại hồng thuỷ và trôi nổi đến nơi an toàn trong khi toàn bộ nhân loại
xấu xa dều chết chìm hết cả. Chẳng phải có một câu chuyện giống thế sao?
Gã nào đó tên Noah ấy?

À, vâng, mỗi nền văn hoá cổ đại dường như đều có một câu chuyện về

đại hồng thuỷ. Tôi đoán đấy là một tai hoạ kinh hoàng vô cùng. Những
người khác nhớ về nó theo nhiều cách khác nhau. Có lẽ Deucalion và Noah
trôi ngang qua nhau ngoài biển khơi, rồi Deucalion kêu lên, "Một con
thuyền lớn! Hai con vật cho mỗi loài! Sao chúng ta không nghĩ đến nhưng
thứ ấy nhỉ?"

Và Pyrrha vợ ông ta sẽ như là, "Bởi vì như thế sẽ không chất vừa hết

vào rương, đồ đần ạ!"

Nhưng tôi chỉ đoán thế thôi.

Cuối cùng nước cũng rút hết xuống biển, đất đai bắt đầu khô ráo lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.