CÁC VỊ THẦN HY LẠP CỦA PERCY JACKSON - Trang 228

biết; nhưng mọi ngươi đã leo lên ngọn núi cao nhất gần Delphi nên sống
sót qua trận lụt, vậy nên lúc này họ đã trở lại làm việc, đi phân tán lời tiên
tri hay gì gì đấy.

Deucalion và Pyrrha đi vào trong hang Oracle, nơi có một bà lão ngồi

trên ghế đẩu ba chân, bao quanh mình là sương mù màu xanh lục.

"Ôi Oracle," Deucalion lên tiếng. "Xin bà, hãy chỉ cho chúng tôi cách

tái gây dựng dân số trên trái đất. nhưng ý tôi không phải là sinh con đẻ cái
đâu, vì bọn tôi quá già để mà làm thứ chuyen5 nhảm nhí đó rồi!"

Giọng nói của Oracle nghe như tiếng rắn rít lên: Khi các ngươi rời

khỏi nơi này, hãy che đầu các ngươi lại vừa đi vừa ném xương của mẹ các
ngươi ra sau, và đừng nhìn lại đấy.

"Xương mẹ chúng tôi ư?" Deucalion nổi cáu. "Bà ấy đã qua đời và

chôn mất rồi. Tôi không có mang xương mẹ theo bên mình đâu!"

Ta chỉ nói ra lời tiên tri, Oracle lầu bầu. Ta không lý giải chúng. Giờ

thì đi đi, xuỳ!

Deucalion và Pyrrha không được thoả lòng lắm, nhưng họ cũng rời

khỏi Oracle.

"Làm cách nào chúng ta ném được xương của mẹ chúng ta ra sau

đây?" Deucalion hỏi.

Pyrrha không rõ, nhưng bà ta lấy khăn sam che đầu lại, rồi đưa cho

chồng chiếc khăn quàng khác để ông ta làm theo, đúng như lời Oracle bảo.
Khi họ bước rời đi, đầu cúi thấp, Pyrrha nhận ra rằng khi quàng khăn quấn
qua đầu như thế, bà ta chỉ có thể nhìn thấy mặt đất ngay trước chân mình,
đang vương vãi những đá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.