CÁC VỊ THẦN HY LẠP CỦA PERCY JACKSON - Trang 234

Mặc dù là vậy, một ngày nọ Typhoeus thấy mệt mỏi và quyết định rời

khỏi ngôi nhà êm ấm dười hố sâu nguyền rủa muôn đời kia.

"Cưng này," hắn bảo với Echidna, "ta sẽ lên trên kia tiêu diệt các thần

để chiếm lấy vũ trụ nhé. Ta sẽ cố gắng quay về đúng giờ ăn tối."

"Đây là ý của mẹ ông đấy phỏng?" Echidna càm ràm. "Bà ấy cứ luôn

bảo ông phải làm gì! Ông nên ở nhà đi. Đám Hydra cần bố. Sphinx cũng
cần bố!"

Typhoeus nhún vai. Đúng là Đất mẹ cứ luôn miệng thúc giục hắn phải

đi tiêu diệt các thần. Gaea căm ghét các thần kể từ khi họ đánh thắng thần
Tian. Nhưng chuyến đi lần này là ý của Typhoeus cơ. Hắn cần một kỳ nghỉ
ngơi thoát khỏi đám con quái quỷ cùng bà vợ quái vật cái của mình. Việc
chiếm lấy vũ trụ nghe cứ như là cái cớ thôi.

"Ta sẽ quay về mà," hắn hứa. "Nếu ta về trễ thì đừng thức chờ nhé."

Thế là tên khổng lồ giông bão đột nhập lên dương thế và bắt đầu tàn

phá mọi thứ trên đường đi. Dễ như ăn cháo. Hắn xe toạc một quả núi và
đập nat một thành phố. Hắn gọi đến một trận cuồng phong nhận chím
nguyên một hòn đảo.

"Các người chỉ có thế thôi sao?" Typhoeus quát lên về phía ngọn

Olympus, ở tít đàng xa. "Mấy tên thần đâu cả rồi?"

Các thần, thật sự ra, đang tề tựu lại chiến tranh... cho đến khi họ trông

thấy kích cỡ của Typhoeus, thấy hắn dày xéo trái đất ra sao, nghiền dẹp lép
các quốc gia, đốt phừng phực những cánh rừng, biến đại dương thành thuốc
độc bằng những ngón tay đầu rắn.

"Ơ..." Poseidon ngập ngừng. "Cái gã này to quá."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.