CÁC VỊ THẦN HY LẠP CỦA PERCY JACKSON - Trang 236

Các thần đổi lời xông trận của mình thành: "CHẢY ĐI!", "CỨU

VỚI!" VÀ "MẸ ƠI!"

Mọi người bỏ chạy đi hết, trừ Zeus.

Đây không phải khoảnh khắc đẹp đẽ nhất của các thần. Vài câu

chuyện kể rằng họ biến thành muông thú để nấp đi khỏi cơn thịnh nộ của
tên khổng lồ. Một câu chuyện thậm chí bảo rằng họ nấp trong Ai Cập. Khi
đang ở đấy, trong lốt thú vật, họ khởi nguồn cho bao câu chuyện thần thoại
Ai Cập về các vị thần đầu thú.

Tôi không rõ người Ai Cập sẽ nói gì về chuyện này, khi theo họ thì

các câu chuyện thần thoại của họ lâu đời hơn truyện của Hy Lạp cả ngàn
năm, nhưng đây là chuyện của người Hy Lạp.

Dù có là gì, Zeus đã bị bỏ mặc một mình đối đầu với Typhoeus.

Vị thần bầu trời gào vói theo mấy thần Olympian đang tháo chạy:

"Mấy người có thiệt không đấy? Quay lại đây mau, lũ nhát gan!"

Nhưng giọng ông ta đã bị nhấn chìm trong tiếng cười của Typhoeus.

'Nhóc Zeus tội nghiệp, trơ trọi có một mình! Người cũng nê bỏ chạy đi cho
rồi, tên thần tí hon kia, trước khi ta đập sẹp ngươi như đập kiến!"

Zeus từng có lần biến hình thành kiến để đi tán gái, nên ông ta yêu

thương loài kiến lắm. Typhoeus không thể đi sỉ nhục loài kiến như vậy
được? Nỗi tức giận tiếp thêm can đảm cho Zeus.

"Mi tiêu rồi, thằng to xác!" Zeus quát lên. Ông xông vào đoạt mạng.

Zeus phóng một tia sét tác động lên ngực typhoeus như một quả bom

hydrogen năm mươi triệu tấn. Tên khổng lồ giông bão loạng choạng lùi lại,
nhưng không té ngã.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.