CÁC VỊ THẦN HY LẠP CỦA PERCY JACKSON - Trang 264

Nữ thần đánh vào đầu Arachne trong khi cô thợ dệt lủi quanh, cố né

đi. Thoạt tiên đám đông sợ hoảng hồn. Rồi họ làm điều mà con người
thường làm khi họ sợ và lo lắng và có ai đó khác đang bị đánh... Họ bắt đầu
phá ra cười và chọc ghẹo Arachne.

"Oánh nó đi Athena!" Một người la lên.

"Phải rồi, giờ ai là sếp sòng đây hử, con ranh?" Một người khác nói.

Cũng chính là những con người đó đã trầm trồ ngắm nghía các tác

phẩm của Arachne và đã đứng quanh túp lều của cô hy vọng có được thảm
miễn phí giờ quay lưng lại với cô, gọi cô đủ thứ tên tục tĩu và cười cợt khi
Athena đánh cô.

Tàn nhẫn quá phải không? Còn phải hỏi nữa. Nhưng nếu các bạn hỏi

tôi, đám đông ấy đã vẽ nên một bức tranh về con người chân thật và chua
chát y như tấm thảm của Arachne về các thần.

Rốt cuộc cơn tức giận của Athena dịu đi. Cô ta quay lại thấy đám đông

đang cười nhạo chỉ trỏ Arachne, thế là Athena nhận ra có lẽ mình đã đi quá
xa với trò trừng phạt.

"Đủ rồi!" cô quát đám đông. "Các ngươi quay lưng với đồng loại

nhanh vậy sao? Ít ra Arachne còn có chút tài năng. Thứ gì khiến các người
đặc biệt đến thế chứ?"

Trong khi Athena đang bận mắng nhiếc đám đông, Arachne vất vả

đứng dậy. Từng phần cơ thể cô đau nhức, nhưng phần bị huỷ hoại nặng nề
nhất là lòng kiêu hãnh của cổ. Dệt là niềm vui duy nhất của cô, thế mà
Athena đã tước nó đi mất. Arachne sẽ không bao giờ có thể thích thú với
công việc của mình nữa. Những người dân mà cô đã cố hết sức chiều lòng
giờ cũng đã quay lưng lại với cô. Hai mắt cô cay xè vì nhục nhã, vì căm
hận lẫn tủi thân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.