CÁC VỊ THẦN HY LẠP CỦA PERCY JACKSON - Trang 267

"À..." Demeter né cười. "Chỉ là khi cô thổi sáo ấy, mắt cô lé xẹ còn mà

thì phình ra, miệng chu ra trông đến buồn cười."

"Như thế này này..." Aphrodite mô phỏng lại, cố hết sức bắt chước

gương mặt thổi sáo của Athena, trong giống như mặt con vịt bị táo bón.

Các nam thần nữ thần cùng phá ra cười. Athena bỏ đi trong ê chề. Các

bạn sẽ nghĩ, là nữ thần trí khôn, cô ta phải có khả năng cười cho qua rồi
không để tâm đến chuyện này chứ; nhưng cô ta thấy bực bội đến nỗi quẳng
luôn cây sáo đi, mặc cho nó rơi xuống trần.

Cô ta thậm chí còn đưa ra lời nguyền. "Bất cứ kẻ nào dám thổi thứ ấy

lần nữa," Athena lầm bầm, "vận rủi xấu xa nhất sẽ rơi xuống đầu hắn!"

Sau này cũng có kẻ nhặt cây sáo lên, nhưng chuyện đó để sau...

Sau vụ này, Athena còn trở nên để ý thái quá hơn đến bề ngoài của

mình. Là nữ thần chiến tranh, cô ta đã quyết định là mình sẽ không bao giờ
kết hôn. Cô ta không muốn có bất cứ tên đàn ông nào cho mình là chủ nhân
của cô, với lại cô cũng không có thời gian cho trò yêu đương nhảm nhí mà
Aphrodite thường cứ rêu rao luôn.

Vì thế, Athena rất nhạy cảm về sự riêng tư của mình. Một đêm nọ cô

ta quyết định đi bơi trong hốc đá miền trung Hy Lạp, thư giãn thôi. Cô ta
tắm tiên, và trong lúc đang tắm táp dưới dòng thác, tận hưởng sự thanh
bình tĩnh mịch, thì Athena nghe thấy một tiếng rên rỉ nấc nghẹn.

Cô ta nhìn lên bờ sông trông thấy một ông lão đang trố mắt nhìn mình

với mồm há hốc còn hai mắt to như hai đồng tiền.

Athena hét lên.

Ông lão kia hét lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.