CÁC VỊ THẦN HY LẠP CỦA PERCY JACKSON - Trang 320

"Vậy thì họ ngốc lắm," Hephaestus bảo. "Con không quan tâm kẻ khác

nghĩ gì. Mẹ con quẳng con đi. Bà ấy phải trả giá cho sự sỉ nhục này."

Thetis không thể tranh cãi. Cô chúc Hephaestus may mắn, và vị thần

lên đường trở lại Olympus. Cậu cưỡi lừa đ lên núi, vì cậu thích lừa. Lừa
vừa xấu vừa lì, vừa trông buồn cười, nhưng chúng khoẻ và vững chãi.
Hephaestus có thể liên tưởng đến mình. Và nếu bạn đánh giá thấp hoặc đối
xử tệ với một con lừa, khả năng cao là bạn sẽ bị đạp dập răng đấy.

Ở đằng sau Hephaestus kéo theo cả một đoàn la, chất đầy những món

quà đặc biệt cho các thần.

Hephaestus cưỡi lừa thẳng vào ngự điện trên ngọn Olympus, các thần

khác im bặt vì sửng sốt.

"Thứ kia là ai thế?" Ares hỏi.

Hera phát ra tiếng nghèn nghẹt trong họng. "Không thể nào."

"Mẹ!" Hephaestus cười toe. "Là con nè, Hephaestus đây!"

Zeus sặc cả rượu ra. "Hắn mới gọi nàng là Mẹ đấy à!"

Hephaestus trèo khỏi lừa, khung đỡ chân của cậu kêu cót két. "Ồ, mẹ

không nhắc đến con sao hả bố?"

(Thật ra, Zeus không hẳn là bố của cậu, vì Hera tự thân vận động tạo

ra cậu ,à; nhưng Hephaestus quyết định không băn khoăn đến vấn đề kỹ
thuật.)

"Chắc chỉ do sơ suất thôi." Hephaestus mỉm cười duyên dáng. "Bố biết

đấy, Hera quẳng con ra khỏi ngọn Olympus khi con còn là đứa bé. Nhưng
đừng lo. Như hai người thấy này, bố mẹ yêu quý, con đã sống sót!"

"Ồ," Hera thốt lên. "Thật... mừng."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.