CÁC VỊ THẦN HY LẠP CỦA PERCY JACKSON - Trang 322

Hera đứng cạnh ghế mới của mình, được làm bằng adamantine - thứ

kim loại cứng chắc mang sắc màu trắng đục lóng lánh, một dạng lai giữa
bạc và kim cương. Ngai này là thứ đẹp đẽ nhất bà ta từng trông thấy, nhưng
bà sợ ngồi lên. Bà ta không thể tin được là Hephaestus lại thân thiện với
mình đến vậy.

Tuy nhiên, các thần khác đều đang xoay xoay ghế khắp phòng, đang

vui vẻ hào hứng lắm, nên rốt cuộc Hera cũng mủi lòng. "Tốt lắm, con trai...
của ta. Ngai vàng rất đẹp."

Bà ta ngồi xuống. Ngay lập tức những sợi cáp vô hình quấn quanh bà

ta thật chặt đến không thở nổi.

"À," Hera ngáp ngáp.

Bà ta thử biến hình. Không thể được. Bà càng cưỡng lại, các sợi cáp

càng quấn lấy chặt hơn. Bà cố thả lỏng người ra. Những sợi cáp vô hình
siết lấy cho đến khi mặt bà trắng nhợt, hai mắt lồi ra, ichor ứ lại hai tay hai
chân bà.

"Mẹ ơi?" Ares hỏi. "Sao mẹ ngồi im thế? Sao hai tay hai chân mẹ lại

phù lên toả ánh vàng thế kia?"

Hera chỉ có thể rên rỉ, "Cứu."

Các thần quay sang Hephaestus .

"Được rồi," Zeus gầm gừ. "Ngươi đã làm gì thế?"

Hephaestus nhướn hàng lông mày rậm rịt. "Sao vậy chứ thưa Cha, con

tưởng cha sẽ đồng tình mà. Giờ thì cha sẽ có một bà vợ im lặng hơn rồi
đấy. Đúng ra thì bà ta sẽ không bao giờ ra khỏi chiếc ghế ấy nữa đâu."

Hera ré lên hoảng sợ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.