CÁC VỊ THẦN HY LẠP CỦA PERCY JACKSON - Trang 416

quả nho quay vòng cho đến khi nó lên men thành... thành thứ gì đó khác.
Một thứ mới mẻ.

Cậu nhấp một ngụm và các vị nụ giác gần như nổ tung. "Thứ này," cậu

nói, "là thứ rất ngon."

Dionysus gọi nó là rượu vang. Cậu làm đủ để đổ đầy vò của mình,

đoạn buồn bã nhìn lại lần cuối nơi Ampelos đã qua đời. Bấy giờ cây nho
đang mọc điên cuồng, lan ra khắp rừng, nở bùng lên trong sự hằn học và rộ
thêm nhiều trái nho nữa.

Dionysus gật gù thoả mãn. Nếu cậu được mặc sức, thì toàn thế giới

này sẽ mọc đầy cây nho tưởng nhớ đến Ampelos.

Cậu quay về hang nơi mình sinh sống trên núi Nysa. cậu đưa phát

minh của mình cho một trong mấy bà mẹ nuôi xem, một tiên nữ tên
Ambrosia (Vâng, cô này được đặt tên theo loại thức ăn của thần. Tôi không
rõ vì sao. Ít ra nghe hay hơn tên Bánh Quy và Bánh Quy Bơ.)

Ambrosia nhấp một ngụm rượu vang. Hai mắt cô mở lớn. "Ngon quá!

Ampelos đâu?"

"Ồ..." Dionysus cúi gằm. "Cậu ấy chết rồi, ngã khỏi cây ạ."

"Kinh khủng thật!" Ambrosia nhấp thêm ngụm nữa. "Nhưng thứ này

thật ngon!"

Chẳng mấy chốc cô ta đã chia cho các bạn tiên của mình. Mấy thần

rừng ghé qua để xem vụ cười khúc kha khúc khích kia là thế nào. Không
lâu sau đó, nguyên ngọn núi là một bữa tiệc khổng lồ, với nào là nhảy múa
hát hò đuốc đêm sáng rực và thật nhiều rượu vang. Dionysus liên tục làm ra
rượu rồi chuyền quanh. Cậu không thể đáp ứng hết được. Cuối cùng cậu
dạy cho thần rừng lẫn tiên nữ cách tự làm, và đến hết đêm, mọi người trên
núi đều là những tay chuyên gia sản xuất rượu vang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.