CÁC VỊ THẦN HY LẠP CỦA PERCY JACKSON - Trang 417

Các thần rừng nhanh chóng phát hiện ra rằng nếu họ uống quá nhiều

vang, họ sẽ say. Họ không thể suy nghĩ đàng hoàng, không thể nhìn rõ, hay
thậm chí là đi đứng cho vững. Chẳng biết sao mà họ thấy điều này mới
khôi hài làm sao. Thế là họ uống tiếp.

Một thần rừng có tuổi hơn, tên Silenos, quàng tay qua vai Dionysus.

"Cậu đấy, thưa ngài Dionysus, cậu là thần rồi! Không, tôi nói thật mà. Thần
của... cái thứ ấy gọi là gì ấy nhỉ?"

"Rượu vang," Dionysus đáp.

"Thần của rượu vang!" Silenos nấc cục. "Còn nữa không thế?"

Nào, các bạn nhỏ, đây lại là lúc thích hợp để nhắc cho các bạn nhớ

rằng rượu vang dành cho người lớn thôi nhé! Vị nó kinh lắm và có thể phá
hỏng cuộc đời các bạn đấy. Đừng có mà uống thử cho đến khi ít nhất được
bốn mươi tuổi nhé!

Oài, nhưng Percy ơi, cậu lại lải nhải nữa rồi, nghe như đám thần rừng

uống rượu xong thì vui lắm mà!

Nghe thì có vẻ thế thật, mấy nhóc à. Nhưng đám thần rừng có thể rất

là ngốc. (Một lần nữa, không có ý xúc phạm anh bạn Grover của mình đâu
nhé.) Với lại các bạn không được thấy đám thần rừng đó vào sáng hôm sau
đấy thôi, khi họ đầu thì đau như bùa bổ và phải lảo đảo đi vào rừng mà nôn
thốc nôn tháo ra ấy.

Tuy vậy, các tiên nữ lẫn thần rừng đều ấn tượng với Dionysus đến nỗi

họ quyết định cậu thật sự là thần. Phát minh của cậu diệu vợi đến vậy.

Có lẽ các bạn đang nghĩ... Okay, rượu vang thôi mà. To tát gì đâu

chứ.Làm sao thứ ấy xứng đáng khiến cho Dionysus thành thần được? Nếu
tôi phát minh ra salad cá ngừ, thì tôi cũng được làm thần à?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.