CÁC VỊ THẦN HY LẠP CỦA PERCY JACKSON - Trang 420

"Ý kiến này tuyệt lắm đấy!" bọn họ hứa hẹn với cậu.

Chẳng bao lâu sau như Dionysus nhận ra, ý kiến ấy rất tồi.

Lycurgus độc ác hết cỡ.

Gã thích quất roi vào những con vật không có khả năng chống đỡ như

là chó, ngựa, chuột hamster, và bất cứ thứ gì ngáng đường mình. Nói đúng
ra, gã có một sợi roi đặc biệt làm ra chỉ dành cho mục đích đó - ba mét roi
da màu đen bện những đầu gai nhọn bằng sắt cùng những mảnh thuỷ tinh
lởm chởm.

Nếu như vô tình không có con chuột hamster nào lảng vảng quanh, thì

gã sẽ quất roi vào người hầu. Có đôi khi, chỉ cho vui thôi, gã sẽ vụt roi vào
kẻ đến ngự điện của mình để cầu xin gì đấy.

"Tâu đức vua, OÁI! tên hàng xóm nhà tôi giết chết ngựa của tôi và -

OÁI! Tôi muốn phải đền bù thiệt hại. OÁI! OÁI!"

Như thế khiến đám khán giả của gã bỏ đi nhanh hơn.

Dionysus cùng tín đồ của mình không biết chuyện này. Họ suốt ngày

đêm tiệc tùng ở trên ngọn Nysa thôi mà. Họ đi vào trong trấn một đoàn
diễu hành vui nhộn, phát không nho, trái nho, mấy ly rượu vang, vừa đi vừa
đập chũm choẹ, vừa ca hát, rồi va vấp vào những khách bộ hành. Dionysus
để ý thấy gương mặt lo âu của dân trong trấn. Nhiều người còn mang sẹo
do bị roi quất. Dionysus không thích điều này, nhưng các tín đồ của cậu
đang loan báo cậu là thần, đang hát lời ngợi ca cậu, đang nhảy nhót xung
quanh cậu. Họ ăn vận cho cậu chiếc áo dài màu mận tía đắt tiền và đội
vương miện dây leo trên đầu cậu. Cậu đáng lẽ phải là vị thần Olympian
mới nhất, sư phụ của rượu vang và là chúa tể của tiệc tùng. Nếu cậu mà bỏ
chạy đi, như thế sẽ phá hỏng hiệu ứng mất.

Họ đi đến cung điện hoàng gia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.