CÁI BÓNG CỦA BÍ MẬT - Trang 138

“Tiếng máy ảnh, ồn quá.”
“Cái tiếng này không chỉnh nhỏ đi được.”
Cô gái quay lại nhìn chàng trai, mong muốn được sự hưởng ứng,

nhưng anh chàng lại đang lảng đi chỗ khác. Vẻ mặt không muốn dính
dáng gì đến chuyện này.

“Vậy thì cô đùng chụp nữa được không?”
“Hả?”
“Tôi hỏi cô đừng chụp ảnh nữa có được không?”
“Sao cơ?”
“Cô không biết vì sao ảnh của mình không đẹp hả?”
“Cô nói cái gì đấy?”
“Cô không biết vì sao bức ảnh nào trông cũng kỳ quặc chứ gì? Vì

mặt cô vốn không đẹp nên ảnh mới không đẹp đấy. Có cố gắng thế
nào cũng không đẹp hơn nổi đâu, nên cô sớm bỏ cuộc đi thì hơn.”

“Gì cơ? Anh, cái cô này nói gì thế?”
“Tôi bảo có bỏ cuộc đi.”
Jeong So Yoon cáu kỉnh nói rồi quay phắt người đi. Cô cầm túi

xách lên, trả tiền trà rồi mở cửa bước ra ngoài. Cô không nhìn lại phía
sau. Cô không quan tâm tới chuyện cô gái kia phản ứng như thế nào.
Không cần quan tâm. Màn hình máy tính mà cô đã nhắm mắt cố gắng
nhớ lại, tất cả đều đã biến mất. Tiếng nói của chính cô vọng lại văng
vẳng trong tai. “Hãy bỏ cuộc đi.” Jeong So Yoon trả lời giọng nói của
chính mình. “Tôi không muốn. Tôi vẫn chưa thể bỏ cuộc được.” Chưa
đầy ba ngày kể từ khi ủy thác công việc cho thám tử Lee Ri, nhưng
Jeong So Yoon đã vô cùng nóng ruột. Chẳng có việc gì cô tự mình giải
quyết được. Giờ cô chỉ có thể tin tưởng vào thám tử Lee Ri mà thôi.

Jeong So Yoon bước vào quán cà phê gần nhà. Cô không muốn

về nhà. Mẹ chắc hắn lại đang ngồi ngơ ngẩn trong phòng khách. Sự im
lặng trong nhà đặc quánh đến mức không còn không khí để thở. Cô
muốn về nhà càng muộn càng tốt. Cô vừa ngồi xuống ghế và đang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.