CÁI BÓNG CỦA BÍ MẬT - Trang 350

chưa nghĩ ra nên cứ nhìn tuyết trên ngọn núi phía xa.

“Có vẻ như cậu nghĩ ra rồi nhỉ.”
Người đàn ông nói.
“Không phải ạ.”
Geo Dong Chi trả lời.
“Không phải gì mà không phải. Ánh mắt nhìn ngọn núi xa của

cậu đang chứa đầy thứ gì đó kia kìa.”

“Chỉ là những thứ tôi đang suy nghĩ thôi. Chú thường tới đây

sao?”

“Thưòng xuyên tới.”
“Hay thật, ở đây. Thực sự có cảm giác như đang đi ngược thời

gian Vậy-”

“Người ta nói, nếu ném thứ mình cho là quan trọng nhất xuống

vịnh hẹp băng hà, nó sẽ mãi mãi không bao giờ biến mất.”

“A, thật ạ?”
“Hơ hơ hơ, đùa thôi. Trên thế gian này, làm gì có nơi nào như thế

chứ. Giả sử là thế thật thì nơi này đã ngập trong rác rồi.”

“Nghe cũng có vẻ hợp lý mà.”
“Hợp lý gì mà hợp lý. Đã là thứ quan trọng thì phải giữ cho thật

chặt chứ. Phải giữ lấy, và tuyệt đối không để nó bay đi mất.”

Goo Dong Chi kéo khóa chiếc áo phao xuống. Gã rút điện thoại

và sổ tay trong túi áo ra, chuyển sang nhét vào túi quần. Goo Dong
Chi cởi áo phao ra.

“Tôi sẽ đưa chú thứ này.”
“Vì sao lại là thứ này?”
“Nó là thứ quan trọng với tôi.”
“Lạnh đấy, cậu không sao chứ?”
“Tôi không sao.”
“Tốt thôi, cậu đã nói thế thì, hãy ném nó xuống vịnh hẹp đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.