CÁI BÓNG KINH HOÀNG - Trang 169

Sau khi di nát điều thuốc và khóa cửa xe, anh cũng quyết định xong. Anh

đã hứa với Laval, và luôn giữ lời.

Anh chào chàng lính mới đang đứng gác trước cửa rồi đi qua sảnh, vừa

máy móc đáp lại những lời chào mọi người dành cho anh.

Tránh những ánh mắt. Hiếu kì hoặc thương cảm. Chân thành hoặc giả

dối, có gì quan trọng đâu.

Anh leo lên tầng, đến đội của mình. Người của anh vẫn ở đó, như thể họ

đang chờ anh.

Tất nhiên là họ đang chờ anh.
Bầu không khí im lặng sau khi anh bước vào thật nặng nề. Nặng nề kinh

khủng.

- Chào các cậu.
- Chào sếp.
Không ai biết phải nói thêm gì trước bộ mặt lạnh băng như thần chết đó.
- Hội ý nhanh trong mười phút nữa.
Anh giam mình trong phòng, có cảm giác đây là lần đầu tiên anh đặt

chân đến nơi này. Mười phút nghỉ ngơi. Anh mở cửa sổ, nhắm mắt lại

Không có em, anh sẽ không thể làm được.
Dù sao, không có em, anh cũng không muốn làm được gì.

***

Cloé đậu xe trong bãi đỗ xe ngầm.
Chỉ một tuần vắng mặt. Tuy nhiên, cô có cảm giác đã không đến đây từ

nhiều tháng nay.

Năm phút sau, cô đã ở trong văn phòng. Những chồng hồ sơ vẫn ở đó, tất

nhiên. Vả lại, điều đó còn khiến cô cảm thấy an tâm.

Mình là người không thể thay thế.
Cô thả mình xuống ghế, với cảm giác đang mang một gánh nặng trên

vai.

Chỉ là vấn đề về thời gian thôi. Cô sẽ làm được. Sẽ tập trung được vào

công việc của cô, công việc mà cô vẫn yêu biết bao. Thế nhưng cô lại
không thấy nhớ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.