CÁI BÓNG KINH HOÀNG - Trang 290

Anh cởi chiếc áo da, choàng lên vai cô.
- Cô bị thương à ?
Vẫn không một tiếng trả lời. Cô không nhìn anh, như thể đang xấu hổ.
Xấu hổ vì chuyện gì ?
Alexandre bắt đầu hiểu ra. Một cơn giận khủng khiếp xâm chiếm anh.
- Cô đến đây là rất đúng, anh dịu dàng nói.
- Tôi không biết đi đâu... Hắn ở khắp nơi !
Rốt cuộc, cô cũng bắt đầu nói.
- Hẳn đã làm gì cô ?
Cloé nhắm mắt, cố gắng kể lại chuyện không thể nói. Nhưng miệng cô

không chịu thốt ra nỗi kinh hoàng. Alexandre liền ôm lấy vai cô, kéo cô lại
gần anh. Như thể, cô sẽ dễ nói hơn. Khi không phải đối mặt với ánh mắt
anh.

- Cho tôi biết đi, tôi xin cô. Đừng sợ, anh thì thầm.

***

Không có gì đáng kể đâu, thiên thần của ta. Mới chỉ là màn dạo đâu

thôi. Nhưng ta hi vọng là em thích !

Ta muốn thử khám phá về em.
Ta đã không nhầm. Ta đã đúng khi chọn em.
Dù sao, ta cũng không bao giờ nhầm. Hoặc rất hiếm khi...
Và mỗi sai lầm đều giúp ta học hỏi, giúp ta tiến bộ.
Em đã rất bất cẩn, thiên thần ạ. Vô cùng bất cẩn ! Chọn cách lang thang

trong rừng, bé yêu của ta... Thật vô ý !

Thú thực là em đã làm ta hơi thất vọng. Nhưng ta biết rằng em sẽ không

tái diễn nữa. Bởi vì mỗi sai lầm đều dạy ta khôn lên.

Nói thế không có nghĩa là em sẽ thoát.
Từ nay trở đi, em sẽ sống với nỗi sợ hãi đóng chốt vào thân thể.
Thân thể xinh đẹp của em. Mà ta đã nhẩn nha chiêm ngưỡng. Mà ta đã

có thể chạm vào... Sờ mó, thậm chí là đi vào trong.

Đây không phải là lần đầu tiên, em biết đấy.
Em thật xinh đẹp trong khi ngủ ! Nhưng ta thích khi em mở mắt hơn.
Và lần sau, em sẽ nhìn thấy ta, ta hứa đấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.