CÁI BÓNG KINH HOÀNG - Trang 293

- Cô đây vừa bị tấn công hồi chiều, Gomez giải thích. Cô ấy vẫn còn hơi

sốc, nhưng sẽ giải thích với cậu chuyện đã xảy ra.

Viên thiếu úy mỉm cười với Cloé, để khiến cô cảm thấy tin tưởng hơn.
- Tôi nghe đây, thưa cô.
Cloé tập trung để không khóc. Gì cũng được, nhưng nhất định không gợi

lòng thương hại. Cô hít một hơi thật sâu, rồi lại một hơi nữa. Mặc cho cái
lạnh gặm nhấm đến tận xương, cô những muốn họ mở cửa sổ ra. Chỉ có
điều phòng không có cửa sổ.

- Cô cứ bình tĩnh, viên cảnh sát dịu dàng nói thêm. Tôi hiểu rằng chuyện

này không hề dễ dàng.

- Tôi... tôi đã dạo một vòng trong rừng...
Viên thiếu úy không hé ghi chép. Anh ta chỉ chăm chú lắng nghe.
- Rừng Sénart, tôi nghĩ thế. Tôi đã đi dạo rất lâu, rồi tôi muốn quay trở

về xe.

Cô ngừng lại, Alexandre đặt một tay lên vai cô.
- Tiếp tục đi, Cloé.
- Đúng lúc đó tôi nhìn thấy hắn. Hắn đứng dựa vào xe của tôi. Mặc toàn

đồ đen, với một cái mũ trùm đầu. Hẳn đeo kính râm và một thứ như... khăn
quàng quấn quanh cổ, che khuất nửa khuôn mặt.

Hai cảnh sát dán mắt vào miệng cô, mặc dù Alexandre đã biết chuyện.

Nhưng có lẽ anh sẽ được nghe cậu chuyện chi tiết hơn. Cũng rõ ràng hơn, ít
những cơn nức nở hơn.

- Khi nhìn thấy hắn, tôi đã bỏ trốn, tôi quay đầu chạy về hướng ngược

lại...

- Tại sao thế ? Viên thiếu úy hỏi.
- Tại sao ư ? Cloé nhắc lại. Nhưng... bởi vì đó là hắn !
- Hắn nào ?
Cloé nhắm mắt. Trong căn phòng, im lặng tĩnh mịch. Nặng nề.
Cô nhận ra là lại phải kể lại mọi chuyện từ đầu. Giải thích, giải thích và

giải thích. Trở thành một con điên, có lẽ thế.

Khi cô mở mắt ra, cô bắt gặp ánh mắt Gomez. Thật lạ lùng, cô không

còn thấy nó quá đáng sợ. Thậm chí còn đẹp đến khó tin.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.