CÁI BÓNG KINH HOÀNG - Trang 309

Chỉ có điều không còn nhiều thứ có thể khiến anh xúc động.
- Tôi quá đát so với cô.
- Tôi có nhiều tiền.
Anh nhỏm ra khỏi chiếc ghế dài và nắm lấy tay cô, dẫn ra tận cửa.
- Tôi không phải hàng để bán, anh đáp trả và mở cửa.
Bằng một cử chỉ thô bạo, cô giằng ra khỏi tay anh và phủi áo khoác, như

thể anh vừa làm bẩn nó.

- Nếu cô có nhiều tiền đến thế, thì hãy thuê một vệ sĩ.
- Anh sẽ phải ám ảnh vì cái chết của tôi !
- Tôi có quá nhiều thứ để ám ảnh rồi, Alexandre thở dài. Tạm biệt, quý

cô Beauchamp.

***

Alexandre đã uống gần hết chai rượu bourbon.
Nó đâu có đầy, thưa ông thẩm phán..
Chân gác trên bàn phòng khách, anh hút hết gói thuốc Marlboro.
Đã hai tiếng đồng hồ kể từ khi cô bỏ đi. Hay đúng hơn là bị anh vứt ra

cửa. Anh tự hỏi cô đang ở đâu. Và nhất là tự hỏi tại sao lại khắc nghiệt đến
thế với cô. Nói cho cùng, cô đã đến xin lỗi, mặc dù không biết phải xin lỗi
như thế nào.

Sophie ngắm nhìn anh, qua màn khói thuốc. Và ánh mắt cô nghiêm nghị.

Dứt khoát.

- Cô nàng đó thật khó chịu, Alexandre bào chữa. Cô ta tưởng mình được

phép làm mọi thứ, và coi người khác như nô lệ !

Anh đang nói chuyện một mình.
Chuyện này xảy ra từ khi Sophie bỏ rơi anh.
Anh uống nốt những ngụm Jack Daniel’s cuối cùng, ném chiếc cốc qua

vai.

- Cứ để mặc cô ta tự giải quyết, cô ta mạnh mẽ thế cơ mà !
Sophie tiếp tục nhìn anh chăm chăm, Gomez tránh ánh mắt đi nơi khác.
Những nỗi ân hận không thể tiêu hóa khiến anh buồn nôn.
Vừa đứng dậy, anh thấy những đường thẳng uốn cong, những làn sóng

trượt trên tường. Anh vội bám vào tay vịn của chiếc ghế, nhắm mắt lại. Đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.