CÁI BÓNG KINH HOÀNG - Trang 311

Thật dễ dàng để kiếm cớ, những lý do ngoại phạm vững chắc. Gomez sợ

bị rơi xuống vực. Trì hoãn thời điểm rơi, đó là điều duy nhất quan trọng với
anh.

***

Trong cuộc sống, có những nhu cầu thiết yếu, chủ yếu, cơ bản. Chúng

nhắc nhở ta không là gì khác, chỉ là một con vật.

Trong số đó, là nhu cầu có nơi nào đó để cảm thấy an toàn. Một nơi trú

ngụ, một nơi ẩn náu. Một cái hang, một cái ổ.

Khi nơi đó không còn nữa, ta trở thành một con vật bị săn đuổi, nỗi sợ

hằn sâu trong da thịt.

Khi ta không còn cảm thấy an toàn ở bất cứ đâu, ta trở thành một con thú

săn đơn thuần. Một con mồi, chạy trốn và quay lại không ngừng, không còn
được nghỉ ngơi.

Cloé đã ý thức được việc đó. Và nó khiến cô đau đớn. Đau đớn khủng

khiếp.

Sau khi đã lái xe hơn một tiếng đồng hồ trên những con đường buồn tẻ

và trơn trượt, không mục đích và không hi vọng, cô lại quay về nhà, về
điểm xuất phát. Bởi vì ta luôn phải quay lại đó.

Cô có thể đóng gói hành lý và bỏ trốn...
Bỏ việc, từ bỏ chức vụ tổng giám đốc. Từ bỏ tất cả những gì cô đã gầy

dựng được.

Biến mất, bổc hơi trong màn sương mù của một buổi sáng lạnh lẽo.
Việc đó có lẽ còn khó khăn hơn là đối mặt với nỗi sợ.
Cô ngồi trong phòng khách, khẩu P38 trong tầm tay.
Tại sao hắn để nó lại cho mình ? Hắn đã có thể lấy cắp nó trong khi

mình bất tỉnh. Trong khi hắn... Thậm chí hắn còn không sợ mình làm hắn bị
thương, hoặc giết hắn. Hắn nghĩ hắn toàn năng.

Chắc là vì hắn thực sự toàn năng.
Những từ tại sao cứ nối tiếp nhau với một nhịp điệu điên cuồng. Chúng

nảy lên trong đầu cô, va vào những vách ngăn đau đớn trong não cô. Câu
hỏi chủ yếu, có lẽ thế, chính là tại sao lại là mình ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.