CÁI BÓNG KINH HOÀNG - Trang 76

Cloé có cảm giác mình vừa biến thành một ngọn núi lửa. Trận lôi đình

mà cô vừa ban tặng cho kẻ vô phúc cũng không khiến cô dịu bớt đáng kể.

Mà nói cho cùng, ai mới có khả năng dập tắt ngọn lửa khi mà nó chưa

bùng cháy ?

Cô xem điện thoại di động, nhưng chẳng có cuộc gọi nhỡ nào, ngoại trừ

những tin nhắn của Carole mà cô không thèm trả lời.

Đứng chôn chân trước cửa sổ, Cloé đối mặt với bầu trời xám xịt, chẳng

khác những nỗi nghi hoặc trong lòng. Lẽ ra cô không nên đối xử với
Bertrand như thế. Nhưng cũng chẳng khi nào cô nghĩ rằng anh sẽ phản ứng
như vậy. Anh vẫn luôn có vẻ si tình đến thế... Lệ thuộc đến thế.

Anh ấy dường như đã thuộc về mình cơ mà.
Cuối cùng, cô gửi một tin nhắn cho Carole để mời cùng ăn trưa. Với

giọng hạ cố, để không thể hiện là mình đang cần đến cô ấy. Đúng hơn là
đang ban phát một ân huệ. Cô nhắn phím Gửi đúng lúc Philip Martins bước
vào phòng. Không gõ cửa.

Nỗi căng thẳng trong cô tăng lên một bậc.
- Cloé, có chuyện gì với Matthieu thế ?
- Tại sao anh lại hỏi thế ? Anh ta chạy đến khóc thút thít trong vòng tay

anh à ?

Khuôn mặt Philip đanh lại.
- Theo tôi hiểu, việc của cô ở đây không phải là khủng bố các đồng

nghiệp.

- Tôi khủng bố anh chàng khốn khổ đó ? Làm sao tôi dám làm một việc

như thế chứ ? !

- Thôi đi ! Philip ra lệnh. Hình như cô đã đe dọa cậu ấy ?
Cloé uống hết cốc cà phê, có cảm giác như một thứ hỗn hợp các loại axit

đang từ từ chảy vào họng cô.

- Tôi chỉ yêu cầu anh ta làm việc cho tử tế. Anh có vấn đề gì sao ?
- Đừng nói giọng đó với tôi...
- Chẳng phải anh cũng nói là tôi khủng bố anh ta đó sao ?
- Không, nhưng cô làm tôi thật sự hết chịu nổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.