CÁI CHẾT HUY HOÀNG - Trang 102

Lúc cô đến, nhà thờ Thánh Patrick đã chật kín. Những tay cảnh sát

trong bộ đồ xanh dương đẹp nhất đứng bao quanh phạm vi ba tòa nhà trên
đường số Năm. Một dạng đội bảo vệ danh dự, Eve nghĩ, dành cho một luật
sư mà giới cảnh sát tôn trọng. Cả giao thông trên bộ và trên không đều được
chuyển hướng khỏi điểm thường tắc nghẽn, giới báo chí xúm lại như một
cuộc diễu hành náo nhiệt trên đường phố rộng.

Sau khi bị tay cảnh sát thứ ba ngăn lại, Eve đeo phù hiệu lên áo và đi

vào nhà thờ cổ trong tiếng nhạc lễ mà không bị ai cản trở.

Cô không mấy quan tâm đến nhà thờ. Chúng khiến cô cảm thấy tội lỗi

vì những lý do cô chẳng thèm tìm hiểu. Mùi sáp nến và hương trầm sực
nức. Một số nghi lễ, cô nghĩ khi len vào một hàng ghế, thật trường tồn như
mặt trăng. Cô từ bỏ mọi hy vọng được nói chuyện trực tiếp với gia đình
Cicely Towers sáng hôm nay, và ngồi xuống chứng kiến buổi lễ.

Nghi lễ Thiên chúa đã quay lại sử dụng tiếng La tinh từ thập niên qua.

Eve cho rằng nó làm tăng tính huyền bí và sự thống nhất. Cô thấy ngôn ngữ
cổ có vẻ phù hợp với Lễ Cầu Hồn.

Giọng thầy tế vang lên đến trần nhà cao ngất, và sự hưởng ứng của

giáo đoàn vọng lại sau đó. Lặng lẽ và thận trọng, Eve quan sát đám đông.
Những người quyền thế và chính trị gia ngồi cúi đầu. Cô tiến đến gần đủ để
nhìn gia quyến. Khi Feeney đến cạnh, cô cúi đầu.

“Angelini,” cô thì thầm. “Hẳn là cô con gái đứng bên cạnh.”

“Với gã hôn phu phía bên phải cô gái.”

“Ừm hừm.” Eve quan sát đôi trai gái: trẻ trung, quyến rũ. Cô gái thon

gầy, tóc vàng, giống bà mẹ. Bộ đồ đen hắc mà cô gái mặc trải từ chiếc cổ
cao, phủ cánh tay xuống cổ tay, dài đến mắt cá chân. Cô ta không đeo mạng
hay kính tối màu để che đi đôi mắt sưng đỏ. Đau khổ, giản dị, cơ bản, mạnh
mẽ, tất cả dường như tỏa xung quanh cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.