CÁI CHẾT HUY HOÀNG - Trang 103

Bên cạnh cô gái, Randall Slade cao lớn, cánh tay dài đỡ hai vai cô.

Anh ta có vẻ mặt điển trai, gần như dữ tợn, nổi bật, mà Eve còn nhớ rõ từ
bức ảnh cô kiếm được trên máy tính: cằm lớn, mũi dài, mắt khép hờ. Anh ta
to lớn và rắn rỏi, nhưng cánh tay ôm quanh cô gái lại dịu dàng.

Phía bên kia Angelini là cậu con trai. Anh ta đứng cách một khoảng.

Thứ ngôn ngữ cơ thể đó ám chỉ sự rạn nứt. Anh ta nhìn thẳng về trước,
khuôn mặt trống rỗng. Anh ta hơi thấp so với người cha, mặc đồ tối màu
giống người chị. Và anh ta cô đơn. Eve nghĩ. Rất cô đơn.

George Hammett đứng cuối cùng ở hàng ghế dành cho gia quyến.

Ngay sau ông là viên Chỉ huy, vợ và gia đình ông ấy.

Cô biết Roarke ở đó. Cô đã một lần nhìn thấy anh ở cuối lối đi, đứng

bên cạnh một phụ nữ tóc vàng mắt đẫm lệ. Giờ, khi Eve hướng nhìn về phía
anh, cô thấy anh đang cúi xuống người phụ nữ mà thầm thì gì đó khiến cô
ta quay mặt vào vai anh.

Cơn ghen tuông đột ngột ập tới khiến Eve tức tối, cô quay lại nhìn

đám đông. Mắt cô bắt gặp C. J. Morse.

“Sao tên khốn đó vào được nhỉ?”

Feeney, một con chiên ngoan đạo, cau mặt trước lời nói báng bổ trong

nhà thờ. “Ai?”

“Morse - hướng tám giờ.”

Feeney đảo mắt, nhìn thấy tay phóng viên. “Chỗ đông đúc thế này,

một vài người láu cá có thể vượt qua được hàng rào an ninh.”

Eve nghĩ sẽ lôi gã ra khỏi đây chỉ để cho thỏa mãn, nhưng rồi lại nghĩ

cuộc om sòm sẽ khiến gã được chú ý, điều mà gã luôn thèm khát.

“Tổ sư hắn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.