CÁI CHẾT HUY HOÀNG - Trang 217

Cô đã đeo phù hiệu lên áo khoác, bước qua làn mưa về phía tấm bạt

che mà kẻ khôn ngoan nào đó đã dựng lên ở hiện trường tội phạm. Những
giọt mưa rơi tí tách trên tấm nhựa trong kiên cố.

Cô nhận ra chiếc áo mưa, giật thót mình theo bản năng. Cô hỏi xem

hiện trường xung quanh đã được ghi lại chưa và nhận câu trả lời là đã được
ghi lại, rồi cô cúi xuống.

Hai tay cô run lập cập khi với đến chiếc mũ trùm đầu che khuôn mặt

nạn nhân. Cô không để ý máu đã tụ lại thành vũng ở mũi ủng. Cô cố ngăn
tiếng thở hổn hển và nỗi ghê sợ khi hất chiếc mũ khỏi khuôn mặt người lạ.

“Trời ơi ai đây?” cô hỏi.

“Theo xác nhận sơ bộ, nạn nhân là Louise Kirski, kỹ thuật viên, Kênh

75.” Cô cảnh sát lôi ra cuốn sổ trong túi chiếc áo mưa đen óng của mình.
“Cô ta được phát hiện vào khoảng mười một giờ mười lăm, do C. J. Morse.
Anh ta đã đứng nôn ở đằng kia,” cô ta nói tiếp với chút khinh miệt trước sự
yếu đuối của thường dân. “Đi vào qua cửa này, hét toáng lên. An ninh tòa
nhà xác nhận lời khai của anh ta, và đã gọi điện báo. Cuộc gọi lúc mười một
giờ hai hai phút. Tôi đến hiện trường lúc mười một giờ hai bảy.”

“Cô đến nhanh lắm, cảnh sát...?”

“Peabody, thưa Trung úy. Lúc đó tôi đang ở đại lộ Một. Tôi đã xác

minh vụ giết người, khóa cửa ngoài, gọi thêm cảnh sát và một điều tra viên
chính.”

Eve quay về phía tòa nhà. “Họ có quay được gì không?”

“Thưa sếp.” Miệng Peabody mím lại. “Lúc đến đây tôi đã ra lệnh cho

nhóm đưa tin rời khỏi hiện trường. Có lẽ họ đã quay được khá nhiều trước
khi chúng ta lập hàng rào bảo vệ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.