CÁI CHẾT HUY HOÀNG - Trang 353

“Thật tuyệt diệu.” Mavis cho một cây nấm khuy màu đen vào miệng.

Cô nàng ăn mặc rất dè dặt cho buổi tiệc này, nghĩa là rất nhiều da thịt được
che đậy, và tóc suôn nhuộm đỏ. Vì là Mavis, nên tròng mắt của cô nàng

cũng như chim sáo

[1]

. “Tôi không thể tin Roarke lại mời tôi.”

“Cậu là bạn tôi mà.”

“Đúng. Này, cậu có nghĩ lát nữa, sau khi mọi người uống rượu thỏa

thê, tôi có thể yêu cầu ban nhạc cho tôi làm một bài không?”

Eve lướt nhìn đám đông giàu sang quyền thế, ánh sáng của vàng và

đá quý, rồi cười. “Tôi nghĩ điều đó thật tuyệt.”

“Hay lắm.” Mavis siết chặt tay Eve. “Tôi sẽ đến nói với ban nhạc

ngay, phải tranh thủ chiếm được lòng họ.”

“Trung úy.”

Eve ngước nhìn lên lúc Mavis vừa rút lui, và bắt gặp khuôn mặt Giám

đốc Tibble. “Thưa giám đốc.”

“Trông cô... đêm nay không được chuyên nghiệp.” Khi cô lúng túng,

ông ta cười. “Đó là một lời khen. Roarke tổ chức bữa tiệc chu đáo lắm.”

“Đúng vậy. Đây là vì mục đích tốt đẹp.” Nhưng cô không thể nhớ rõ

mục đích tốt đẹp ấy là gì.

“Quả tình tôi cũng nghĩ vậy. Vợ tôi tham gia rất tích cực.” Ông ta lấy

một ly rượu được bê qua và nhấm nháp. “Điều đáng tiếc duy nhất là những
bộ đồ khỉ này không bao giờ lỗi thời cả.” Ông dùng tay kia kéo cổ áo.

Hành động đó khiến cô mỉm cười. “Ông nên thử mang những đôi

giày này.”

“Thời trang có cái giá thật đắt.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.