CÁI CHẾT HUY HOÀNG - Trang 85

“Lẽ ra em có thể hỏi anh,” Roarke nói. “Anh phải nói với em là

Marco đang gặp rắc rối. Không nghiêm trọng lắm,” anh đính chính khi mắt
Eve sắc lẹm. “Ông ta đã có mấy vụ mua bán thất bại trong năm vừa rồi.”

“Anh nói ông ta là người thận trọng mà.”

“Anh nói thường thì ông ta thận trọng. Ông ta mua một số tác phẩm

nghệ thuật tôn giáo mà không kiểm tra kỹ càng. Lòng sốt sắng đã cản trở óc
nhạy bén kinh doanh của ông ta. Chúng là hàng giả, ông ta thua lỗ nặng.”

“Nặng thế nào?”

“Hơn ba triệu. Anh có thể cho em con số chính xác, nếu cần. Ông ta

sẽ khắc phục được,” Roarke nói thêm, kèm theo một cái nhún vai cho ba
triệu đô la mà Eve biết cô sẽ không bao giờ quen được. “Ông ta cần tập
trung và giảm quy mô ở chỗ này chỗ kia. Anh cho rằng lòng kiêu hãnh của
ông ta bị tổn thương nhiều hơn là danh mục đầu tư.”

“Cổ phần của Towers ở Mercury là bao nhiêu?”

“Theo thị trường hôm nay?” Anh lấy nhật ký trong túi ra; viết vài con

số. “Khoảng từ năm đến bảy.”

“Triệu?”

“Đúng,” Roarke nói, thoáng mỉm cười. “Tất nhiên.”

“Chúa lòng lành. Chẳng trách bà ấy sống như một bà hoàng.”

“Marco đã đầu tư rất tốt số tiền của bà ấy. Ông ta muốn mẹ của các

con mình sống thoải mái.”

“Anh và em có quan niệm thật khác nhau về thoải mái.”

“Rõ là thế.” Roarke đút nhật ký vào túi rồi đứng dậy rót cà phê cho

anh và cho cô. Một chiếc máy bay bay rầm rầm nơi cửa sổ, theo sau là một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.