CÁI CHẾT TRÊN CHẤM PHẠT ĐỀN - Trang 87

18

Tôi và Ca-bi-sếch nuốt vội mỗi người một cặp xúc xích phết mù-tạt và

uống một cốc bia. Sau đó chúng tôi tiếp tục nghe lại lời khai của Cuốc.

Cô-mô-la đến khách sạn cùng chúng tôi.

- Tôi muốn ngó vào sân khấu của các cậu một tý. Ông nói khi ngồi

vào ô-tô.

Ca-mê-ra vô tuyến và thiết bị nghe trộm đã lắp xong.

Các kỹ thuật viên không cần quá năm phút để làm việc đó.

Họ luồn xuống phòng 216 qua lỗ thủng đã đục trước bốn đầu dây dẫn,

còn ca-mê-ra thì dùng hai đinh vít bắt vào gờ tường. Ở phía dưới không thể
nhìn ra, tôi phải đứng lên bàn, sau đó đứng tiếp lên ghế mới quan sát được
nó.

Rồi chúng tôi cùng lên tầng trên để nhìn xem kỹ sư Pan-tư-xka lắp đặt

pin vào như thế nào. Vài giây sau, cảnh phòng dưới đã hiện ra trên màn
ảnh. Đúng ra, là chỉ có hai phần ba phòng được thu vào tầm quan sát của
ca-mê-ra, và kỹ sư phái một cộng tác viên xuống phòng dưới để chỉnh lại
ống kính.

Tôi đặt mi-crô bé xíu vào tai. Từng tiếng sột soạt nhỏ từ phòng 216

đều nghe rõ, thậm chí cả tiếng vặn đinh ốc, tiếng sột soạt khi chạm vào màn
che cửa. Cuốc đứng ở giữa cửa với hai nhân viên của chúng tôi, và khi
chúng tôi hỏi, có phải thiết bị này hoạt động như thế không thì anh ta gật
đầu. Mọi thứ được tính toán rất kỹ lưỡng. Nắp va-li con che ánh sáng đèn
và cửa sổ, đáy của va-li chìm trong bóng tối. Và trên màn ảnh hiện lên rất
rõ những gì xảy ra bên dưới.

Ở lối treo áo bên ngoài bỗng có tiếng động. Tôi bỏ mi-crô khỏi tai.

Cửa mở, trên ngưỡng cửa xuất hiện một người lạ. Ông ta chạc năm mươi
tuổi, bộ tóc bạc dầy, che cả vầng trán hẹp, đôi mắt thau lướt nhanh nhìn từ
người này sang người khác. Cái nhìn của ông ta dừng lại trên chiếc va-li
nhỏ và chiếc mi-cro nhỏ xíu mà tôi vừa kịp tháo ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.