CÁI ĐẦU NGƯỜI KHÔ - Trang 29

Tôi reo lên và nhảy tưng tưng một điệu múa reo mừng quanh bàn bếp.

Jessica réo lên:

— Không công bằng! Không công bằng!

Tôi nhắc nó:

— Jessica, em không thích rừng già kia mà.

Nó khăng khăng:

— Không phải thế, em có thích.

Bà Carolyn nhấp một ngụm cà phê to rồi nói:

— Lần sau sẽ đến lượt cháu, Jessica, bác cam đoan là cô Benna của cháu

rất vui khi gặp cháu trong rừng già.

Tôi nhạo:

— Ê, khi nào mày lớn lên kia, Jessica. Mày biết đấy, rừng già quá nguy

hiểm đối với một đứa con nít.

Dĩ nhiên là khi nói với em gái như thế tôi không hề có khái niệm là rừng

già có thể nguy hiểm đến thế nào. Tôi cũng không hề có ý niệm rằng tôi sắp
đối đầu với những hiểm nguy mà tôi không thể nào tưởng tượng ra.

Sau bữa ăn sáng, mẹ giúp tôi sắp xếp hành lý. Tôi muốn mang theo quần

soóc và áo thun bởi vì biết là trong rừng già trời rất nóng.

Nhưng bà Carolyn khăng khăng bắt tôi phải đem theo áo dài tay và quần

bò, bởi vì cây cối và các dây leo trong rừng sẽ cào xước tay. Và vì trong
rừng còn có rất nhiều côn trùng sâu bọ nữa. Bà Carolyn giảng giải:

— Cháu phải tránh nắng. Baladora rất gần đường xích đạo, vì thế ánh mặt

trời rất gay gắt. Suốt ngày nhiệt độ hơn ba mươi độ.

Dĩ nhiên là tôi thận trọng gói cái đầu người khô lại. Tôi không muốn

trong khi tôi đi vắng móng tay Jessica làm xước nó một lần nữa.

Tôi biết, tôi biết! Đôi khi tôi cũng rất yêu em gái tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.