CÁI ĐẦU NGƯỜI KHÔ - Trang 68

Tôi kinh ngạc đứng sững sờ nhìn chúng rơi xuống và bò đi, trèo cả lên

nhau, bò thành một dòng dưới đám cỏ cao.

Tôi xoa cổ, gãi hai chân. Toàn thân đau rát. Nhưng lũ kiến to tướng đã đi

hết. Tất cả đã rơi xuống khi tôi gào lên tiếng kêu đặc biệt của mình.

Tiếng hét đặc biệt đó.

Tôi nhìn xuống áo cố xua cảm giác đau đớn đi.

Trong lúc đó đôi mắt của cái đầu người khô đang tỏa sáng. Một ánh sáng

rực rỡ màu vàng.

— Ồ!

Tôi nắm cái đầu lôi phắt ra khỏi túi, giơ ra trước mặt tôi hét:

Kah-lee-ah!

Đôi mắt tỏa sáng rực rỡ hơn.

Đó là một tiếng hét đặc biệt của riêng tôi. Cái tiếng ấy đến từ đâu nhỉ? Tôi

không nhớ ra nổi. Tôi cứ nghĩ đó là do mình tạo ra.

Rồi đột nhiên tôi biết rằng tiếng đó chính là điều bí mật của Phép thuật

của rừng già.

Tiếng đó – và cái đầu người khô.

Bằng cách nào đó, tiếng kêu làm cho Phép thuật của rừng già sống dậy.

Khi tôi hét to tiếng đó, lũ kiến vội vã nhảy khỏi người và bò đi.

Tôi có Phép thuật của rừng già.

Tiến sĩ Hawling và mụ Carolyn nói đúng.

Tôi có Phép thuật của rừng già mà không hề biết và tiếng kêu Kah-lee-

ah! chính là chiếc chìa khóa để mở phép thuật ấy.

Nó đã giúp tôi đuổi được lũ kiến đỏ bẩn thỉu, liệu nó có dẫn tôi đến được

chỗ cô Benna không? Bất giác tôi kêu lo lên thành tiếng.

— Có! Có!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.